Bủn rủn chân tay khi đến đóng viện phí đi đẻ cho bồ thì cô y tá nói: ‘Lúc nãy vợ anh đến đóng hết rồi ạ'
Vợ chồng tôi nhịn ăn nhịn mặc để tiết kiệm từng đồng, nhưng rồi bây giờ về nhà, một xu cũng chẳng còn / Mừng rỡ khi được mẹ chồng hứa cho nhà, nhưng điều kiện bà đưa ra khiến tôi tắt ngấm nụ cười
Vợ tôi 1 người phụ nữ hiền lành đến đáng thương, kể từ ngày về làm dâu cô ấy chưa 1 lần to tiếng với chồng với gia đình chồng. Đã vậy cô ấy lại thuộc tuýp người hiểu biết học rộng tài cao nên được mọi người rất nể trọng.
Nhưng khổ nỗi cưới nhau bao năm chúng tôi vẫn chưa có nổi 1 mụn con, tôi thấy vợ suốt ngày đi thăm khám uống đủ các thứ thuốc nhưng cũng không đậu thai. Nhìn bạn bè có con cái quây quần vui vẻ đôi lúc tôi chạnh lòng lắm. Tôi biết vợ khao khát có con hơn bao giờ hết. Nhiều lần cô ấy rủ tôi đi khám cùng nhưng tôi toàn bận, có 1 hôm thấy vợ năn nỉ quá tôi cũng đến. Sau khi lấy tinh trùng xong thì tôi có việc đột xuất phải đi nên vợ nói để hôm sau vợ lấy kết quả cho vì phòng khám gần cơ quan em.
Tôi gật đầu đồng ý vì tin tưởng lý do vô sinh là từ vợ nên tôi cũng không để ý nhiều gì đến kết quả xét nghiệm đó. Lúc nhớ ra hỏi vợ thì cô ấy nói của anh ổn. Nhìn vợ buồn rầu mà tôi thấy thương vô cùng, cả hai vợ chồng đều uống thuốc theo lời các lang y mà cô ấy tìm đến để bốc thuốc nhưng kết quả đều vô vọng.
(Ảnh minh họa)
Mãi cứ như vậy tôi cũng chán tôi bảo cứ để mọi thứ tự nhiên, 5 năm trôi qua bố mẹ tôi không chờ được nữa. Nhưng vì vợ tôi rất tốt nên họ không đành lòng bảo tôi ly hôn. Tôi đã âm thầm đi cặp bồ để kiếm con, người tôi quen là 1 cô gái mới ra trường rất quý mến tôi. Tôi chu cấp cho em, thuê phòng cho em ở và thường xuyên lui tới. Biết tôi khao khát có con nên em đã nguyện sinh con cho tôi và nói không có đòi hỏi gì.
Bao lần nghe em nói chân thành như vậy tôi đã tặc lưỡi đồng ý. Tôi biết làm thế là có lỗi với vợ nhưng khi này tình cảm tôi dành cho cô bồ đã quá nhiều. Khi đó tôi thấy mình và vợ chỉ còn tình nghĩa còn tình yêu dường như nó đã vơi đi nhạt dần vì cả hai đã quá mỏi mệt khi không có con.
1 thời gian sau cô bồ báo tin có bầu, tôi vui mừng lắm. Vừa vui vừa bối rối, tôi phải chạy tới chạy lui 2 bên. Tôi không nói chuyện mình có con riêng với vợ, nhưng chắc cô ấy cũng cảm nhận được tôi có người phụ nữ bên ngoài. Thời gian ấy tôi thấy vợ đi chùa nhiều hơn, tụng kinh ăn chay nhiều hơn. Tôi về nhà được chút lại lấy cớ để qua với cô bồ.
Ngày cô ấy sinh tôi chạy đôn đáo vào viện, khi đưa mẹ con cô bồ vào phòng thì tôi quay ra thanh toán tiền viện phí theo yêu cầu. Nhưng câu nói của cô thu ngân khiến tôi chết sững:
- Anh là anh Hoàn phải không ạ, lúc nãy chị Ngân đã thanh toán hết tiền viện phí rồi ạ. Thiếu thừa gì chúng tôi sẽ báo cho anh sau khi vợ anh xuất viện. Chị ấy có gửi cho anh cái này ạ.
Nghe đến đó tôi bủn rủn chân tay hỏi đi hỏi lại: “Cô nói vợ tôi đã thanh toán hết tiền viện phí sao”. Cô y tá phát cáu lên: ‘Ơ anh này hay nhỉ thế anh có tới 2 vợ cơ à, tôi không biết chị ấy là vợ hay là gì của anh chỉ biết rằng chị ấy tên là Nguyễn Hoàng Ngân”.
Lúc này chân tôi đứng không vững: “Sao có thể như vậy được, vậy là vợ mình đã biết hết chuyện rồi sao, sao cô ấy lại làm thế. Bà xã ơi anh xin lỗi”. Lúc này chợt nhớ đến thứ cô y tá đưa tôi liền dở ra xem, trước mắt tôi là tờ đơn ly hôn kèm với 1 tờ giấy: “Khi anh đọc được tờ giấy này chắc con anh đã chào đời. Chúc mừng anh đã được lên chức bố. Em vui thay cho anh, nhưng anh à, anh chắc chắn đứa bé ấy là con mình chứ? Em không có ý gì đâu, nhưng thời này thật giả lẫn lộn mà nhưng dù sao em cũng vui cho anh, em chúc anh hạnh phúc. Đơn em đã ký rồi, có gì mình gặp nhau ở tòa anh nhé. Tạm biệt”.
(Ảnh minh họa)
Đọc xong tôi rụng rời chân tay quên mất cô bồ đang kêu rên thảm thiết trong phòng đẻ. Bức thư bị nhòe hết mực có lẽ là do vợ vừa viết vừa khóc, tôi thấy có lỗi với cô ấy quá nhiều. Tôi gọi điện thì vợ đã tắt máy, khi con trai tôi chào đời tôi vừa hạnh phúc vừa thấy đau khổ. Giá như nó là do vợ tôi sinh ra thì tốt quá, tôi chạy ghé về nhà thì vợ đã dọn đồ đi từ lâu rồi, 1 cảm giác bất lực hụt hẫng đến khó tả.
Câu hỏi: “Anh chắc chắn đứa bé ấy là con mình chứ?” mà vợ viết trong thư khiến tôi phải suy nghĩ. Mấy hôm sau khi con cứng cáp hơn tôi âm thầm đi xét nghiệm ADN. Thì hỡi ôi nó không phải là con tôi, tôi đến chỗ phòng khám ngày xưa xin được tìm lại kết quả thì lúc này tôi hoàn toàn sụp đổ. Nguyên nhân vô sinh là do tôi chứ không phải do vợ, nhưng cô ấy sợ tôi suy sụp nên đã nói dối.
Đó là 1 ngày tồi tệ khủng khiếp với tôi, tôi cảm tưởng như mọi thứ đang tối sầm lại với mình vậy. Tôi thấy có tội với vợ, tôi thấy khinh thường bản thân còn cô bồ nữa. Tôi không tin được rằng cô ấy đã lừa dối tôi, tôi thực sự quý thằng bé con nhưng khổ nỗi nó không phải là con tôi còn việc ly hôn vợ thì đến giờ phút này tôi cũng không biết mình nên ký đơn hay không. Tôi vừa muốn bù đắp cho cô ấy vừa muốn để cô ấy đi tìm hạnh phúc mới và đứa con do chính mình sinh ra. Tôi đang rất đau khổ và rối bời. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, thực sự giờ tôi rất bế tắc.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Thót tim lúc nửa đêm: Mẹ chồng bất ngờ làm điều không tưởng khi tôi trèo thang bỏ trốn
Các cụ khuyên nhủ: 'Con rể lên giường, nhà tan cửa nát', tại sao lại nói như vậy?
Con lợn nặng cả tạ nhưng có 1 bộ phận chỉ nặng 2 lạng vô cùng quý, bổ như nhân sâm, không phải ai cũng biết để ăn
Sự khác biệt giữa những người thường xuyên đến thăm mộ và những người không đến là gì?
Lời răn dạy của người xưa: 'Khi đến tuổi 49, đừng ở lại bốn nơi này!', ý nghĩa thực sự đằng sau là gì?
Cắm tăm vào ấm siêu tốc: Lợi ích tuyệt vời không phải ai cũng biết