Đời sống

Chị gái bất ngờ đòi ly hôn chồng đại gia: Cú tát "cháy mặt" của mẹ và bí mật đau lòng giấu sau tờ giấy nhàu nát

DNVN - Buổi tối hôm ấy, bữa cơm gia đình đang ấm cúng trong tiếng TV rì rào. Chị gái tôi bất ngờ trở về, khuôn mặt tái nhợt.

Con dâu đi làm tóc, mẹ chồng buông lời bóng gió, chồng liền lên tiếng khiến bà “tối mặt” / Ngày tân gia, mẹ chồng trao món quà bất ngờ, tôi nghẹn ngào bật khóc ôm lấy bà

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Mẹ tôi luôn tự hào về chị - đứa con gái xinh đẹp, giỏi giang nhất nhà. Sau khi tốt nghiệp, chị kết hôn với anh người yêu đại gia trong niềm hân hoan của cả gia đình và khu phố. Những món quà xa xỉ, những tờ tiền tiêu vặt gửi về từ anh rể làm mẹ tôi hạnh phúc vô bờ. Nhưng đằng sau sự hào nhoáng ấy là gì, chẳng ai trong nhà tôi đủ tinh tế để nhận ra.

Biến cố bất ngờ

Trước câu hỏi dồn dập của mẹ, chị tôi không đáp. Nước mắt lặng lẽ lăn trên gò má. Rồi, giữa không gian như nghẹn lại, chị nghẹn ngào:

"Mẹ, con muốn ly hôn. Con đã viết đơn, anh ấy cũng ký rồi."

 

Cả nhà sững sờ. Mẹ tôi lập tức lao tới, giáng một cú tát đau điếng lên mặt chị.

"Nói bậy bạ cái gì thế hả? Con điên à? Sao lại quyết định bồng bột như thế? Hay con có lỗi gì với nó?"

Những lời trách móc tuôn ra như dòng thác, không cho chị tôi kịp giải thích. Mọi tội lỗi, mọi dằn vặt, mẹ dồn cả lên đầu chị.

Phải mất một lúc, bố và tôi mới ngăn mẹ lại được. Chị run rẩy lấy từ trong túi ra một tờ giấy nhàu nhĩ, đưa cho mẹ. Tờ giấy ấy, nhòe nhoẹt những vết nước mắt, đã thay chị nói lên tất cả.

Bí mật đau lòng

 

Mẹ tôi mở tờ giấy ra, khuôn mặt từ tức giận chuyển sang thất thần. Đó là kết quả khám thai - 8 tuần, nhưng cái tên trên đó không phải của chị tôi.

Chị ngồi bệt xuống sàn nhà, giọng vỡ òa trong nước mắt:

"Hai năm qua, mẹ lúc nào cũng chỉ hỏi thăm con rể, lo lắng cho hạnh phúc của mọi người. Mẹ có bao giờ hỏi con sống thế nào không? Con đã cố nhẫn nhịn vì nghĩ đến niềm vui của bố mẹ khi được nhận quà từ anh ấy. Nhưng mẹ nhìn đi, anh ta cặp bồ, giờ còn có con riêng. Mẹ bảo con phải chịu đựng thêm sao? Con không thể nữa. Con là con gái mẹ, con đâu phải đứa ăn nhờ ở đậu trong nhà chồng. Mẹ để con sống cuộc đời của chính con, được không?"

Chị khóc nức nở, từng lời nói như những mũi dao cứa vào lòng người nghe.

Nước mắt muộn màng

 

Mẹ tôi lặng đi, rồi bật khóc. Có lẽ bà chưa bao giờ nghĩ rằng, trong niềm tự hào và hạnh phúc ấy, con gái bà lại gánh chịu nỗi đau lớn đến thế.

Phần tôi, tôi hoàn toàn ủng hộ chị. Chị không cần phải gắn bó với một người đàn ông giàu có nhưng không trân trọng chị. Tôi chỉ mong, từ đây, chị có thể tìm thấy hạnh phúc thực sự cho chính mình.

Câu chuyện ấy khép lại một chương buồn trong gia đình tôi, nhưng cũng mở ra hi vọng mới. Một hi vọng rằng, những người phụ nữ như chị tôi, dẫu từng tổn thương, vẫn sẽ đứng lên mạnh mẽ và đòi lại quyền được hạnh phúc của chính mình.

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm