Đời sống

Cảnh đẫm nước mắt ngày về nhà chồng: Bàng hoàng phát hiện bố mẹ chồng bỏ trốn vì nợ nần

DNVN - Chiếc xe chở cả gia đình chúng tôi vừa lăn bánh đến cổng nhà bố mẹ chồng, một cảm giác lạ lùng xâm chiếm khi chứng kiến đám đông người lạ ngồi vạ vật, khuôn mặt căng thẳng và ánh mắt chực chờ.

Xót xa cảnh gửi con cho bà nội, mẹ trẻ choáng váng nhận ra con không nhận ra mình sau một tháng xa cách / 'Cơn bão gia đình' sau 100 ngày tang chồng: Chị dâu bất ngờ tuyên bố tái hôn, mẹ chồng lại là người đầu tiên ủng hộ

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chúng tôi dừng xe, chồng tôi bước xuống, tự tin bảo rằng đây chính là nhà của bố mẹ mình. Nhưng những người xa lạ ấy lại lạnh lùng nói rằng chúng tôi “nhầm nhà” rồi, xua tay như đuổi người không quen.

Chồng tôi ngỡ ngàng, phản ứng mạnh: "Có bị điên mới đi nhầm nhà!". Thế nhưng vừa dứt lời, tôi nhận ra ánh mắt của những người xa lạ ấy sáng rực lên, họ như vừa nắm được một cơ hội quý báu. Một người đàn ông đứng tuổi chậm rãi tiến tới, giọng nghiêm nghị nói rằng bố mẹ chồng tôi đang nợ họ rất nhiều tiền. Vì không trả được, ông bà buộc phải để lại căn nhà mặt tiền này để trừ nợ.

Nghe đến đây, chồng tôi không kiềm chế nổi, anh đấm mạnh vào cánh cửa sắt, đến nỗi máu túa ra đầu ngón tay. Hình ảnh bố mẹ chồng tôi, từng là những người nghỉ hưu với cuộc sống dư dả, nay phải bỏ trốn vì nợ nần, thật quá đỗi đau lòng.

Gọi điện mãi không thấy ông bà nhấc máy, cuối cùng, người em họ mới tiết lộ nơi họ đang lánh nạn. Tới nơi, tôi chết lặng khi nhìn thấy mẹ chồng - người phụ nữ mạnh mẽ, phong độ ngày nào, nay trông tiều tụy, gầy yếu đến mức khó nhận ra. Bà vừa khóc vừa kể lại, giọng nghẹn ngào. Thì ra, vì muốn nhanh giàu, hai ông bà đã đầu tư vào đất đai, không ngờ giá đất đóng băng, lại đến hạn trả nợ. Để không phải chịu áp lực đòi nợ hằng ngày, ông bà đành giao lại căn nhà và miếng đất cho chủ nợ.

 

Trở lại thành phố, chồng tôi trầm tư, ánh mắt xa xăm đầy quyết tâm. Anh đề nghị bán căn hộ chung cư - nơi chúng tôi đang sống - để lấy tiền trả nợ, chuộc lại căn nhà bố mẹ. Anh bảo, không thể để mất ngôi nhà đầy kỷ niệm của cả gia đình.

Tôi nghe mà lòng nặng trĩu. Căn hộ này, một nửa là của bố mẹ đẻ tôi dành cho, và nếu bán đi, chúng tôi sẽ phải đi thuê nhà. Khi tôi nêu ý kiến, chồng tôi nhìn tôi như người xa lạ, trách rằng tôi là đứa con dâu bất hiếu, vô tâm, không biết thương xót bố mẹ chồng.

Tôi thấy mình bối rối và đau đớn, không biết phải làm gì. Tôi có nên hi sinh căn nhà duy nhất của mình để cứu lấy một ngôi nhà đã mất cho bố mẹ chồng, hay giữ lại nơi ở của gia đình mình?

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm