Đời sống

Choáng váng trước cảnh em chồng sau bốn tháng sinh con: Người gầy gò, mắt quầng thâm, tưởng chừng chẳng còn sức sống

DNVN - Vừa bước qua ngưỡng cửa căn hộ của em chồng, tôi và mẹ chồng chết lặng. Trước mắt chúng tôi là hình ảnh người em chồng dịu dàng, xinh xắn ngày nào giờ gầy rộc, hai má tóp lại, đôi mắt thâm quầng như chưa từng được ngủ. Đầu tóc em rối bù, ánh mắt rưng rưng, mãi mới nghẹn ngào chào được vài câu.

Phơi bày sự thật: Em dâu lên mạng kể xấu mẹ chồng, nhưng ai mới thực sự là người oan ức? / Bàng hoàng phát hiện bí mật trong tủ chén, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu thay đổi đầy bất ngờ!

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Em chồng tôi vốn là người con gái sạch sẽ, tinh tế và siêng năng, ăn nói nhỏ nhẹ, ai cũng mến. Chúng tôi luôn xem nhau như chị em ruột, và tôi thầm vui mừng khi thấy em hạnh phúc bên chồng trong căn chung cư xinh xắn của họ ở thành phố. Bố mẹ chồng cũng ở gần đó, gia đình quây quần, tưởng như cuộc sống sẽ viên mãn. Nhưng khi em sinh con, mọi thứ dần thay đổi, em ít về quê, còn chúng tôi bận rộn công việc nên chỉ thỉnh thoảng ghé qua thăm.

Lần cuối tôi gặp em là khi em vừa sinh cháu đầu lòng. Khi ấy, tôi có khuyên em về quê ở cữ để mẹ chồng và tôi tiện chăm sóc, nhưng bố mẹ chồng em không đồng ý. Họ thuê người giúp việc, đảm bảo rằng mẹ con em sẽ được chăm sóc tốt. Yên tâm phần nào, tôi cũng không nài nỉ thêm.

Vậy mà suốt mấy tháng liền, không thấy em gọi về, tôi gọi thì em bảo bận chăm con, không trò chuyện lâu được. Cho đến ngày hôm qua, khi đưa mẹ chồng lên thành phố khám bệnh, chúng tôi quyết định ghé qua thăm em. Nhưng cảnh tượng hiện ra sau cánh cửa khiến tôi và mẹ chồng đứng chết lặng.

Em chồng vừa khóc vừa kể, giọng run rẩy: "Mẹ chồng em bảo qua cữ một tháng là có thể tự lo liệu, nên cho giúp việc nghỉ để tiết kiệm tiền mua bỉm sữa. Nhưng thằng bé quấy khóc, em không biết cách dỗ dành, lại quen ăn đêm nên em phải thức trắng nhiều đêm liền." Lời kể ngắt quãng trong tiếng nức nở, ánh mắt mệt mỏi đến đau lòng.

 

Vừa nói chuyện một lúc, thằng bé thức dậy đòi ăn. Em lại hớt hải đi pha sữa vì sữa mẹ không đủ. Nhìn dáng người em chồng tiều tụy, tôi tự hỏi sức đâu mà còn đủ sữa cho con bú, nhưng em cũng không muốn nhờ ai giúp đỡ, sợ chồng biết sẽ lại trách mắng rằng "ở nhà chỉ mỗi việc chăm con cũng không xong".

Câu chuyện của em khiến tôi và mẹ chồng ngậm ngùi. Chúng tôi bàn nhau sẽ đưa hai mẹ con về quê để chăm sóc, nhưng em lắc đầu bảo: “Nhà chồng sẽ không đồng ý đâu, bố mẹ chồng ngày nào cũng sang nhìn cháu 20 phút. Xa cháu, chắc họ sẽ không chịu được.”

Tôi lặng người. Mẹ chồng tôi cũng đang bệnh, không thể ở lại chăm em chồng lâu dài, còn tôi thì công việc bận rộn, không thể dọn lên thành phố để giúp em. Cảnh ngộ éo le này khiến tôi vô cùng bối rối. Phải chăng đã đến lúc mạnh dạn nói chuyện với nhà chồng em, để họ hiểu và chấp thuận cho mẹ con em về quê? Hay còn cách nào giúp em vượt qua được thời gian khó khăn này mà không khiến em thêm áp lực?

Thật lòng tôi không biết phải làm sao nữa, chỉ thấy đau lòng khi nhìn cảnh người em chồng mảnh mai, yếu ớt ngày nào giờ như cạn kiệt sức lực. Liệu có ai trong chúng ta từng chứng kiến cảnh này mà không khỏi xót xa?

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm