Đời sống

Chồng cặp bồ với tình cũ và cái kết đau lòng

Câu chuyện sau đây là bài học cảnh tỉnh những ông chồng cặp bồ khiến người vợ của mình phải chịu đựng nỗi tổn thương quá lớn.

Đưa mẹ chồng đi khám bệnh thì gặp em chồng, tôi lên tiếng trách em bất hiếu nào ngờ nhận lại "trái đắng" / Nhà nhiều việc mà vợ toàn vứt con cho mẹ chồng rồi ngâm mình trong nhà tắm cả tiếng, tôi bực mình đạp cửa xông vào thì choáng váng với cảnh tượng

Mấy ngày nay, thời tiết trở lạnh khiến những vết thương chưa lành của tôi lại càng đau nhức. Cắn răng chịu đựng sự đau đớn đang ăn mòn cơ thể, nước mắt tưởng đã cạn kiệt bao lâu nay lại tràn mi nóng hổi. Thỉnh thoảng, bé con tỉnh giấc cựa quậy đòi mẹ nhưng tôi lại không thể ôm con vào lòng bởi những vết thương khắp cơ thể vẫn chưa lành. Bên kia giường là anh – người tôi từng yêu tha thiết – và cũng là nguyên nhân của những đau đớn mà tôi đang phải chịu đựng. Nhiều khi tôi tự hỏi, phải chăng nếu ngày đó tôi không gặp anh thì giờ đây tôi đã không đau đớn thế này.

Chồng cặp bồ với tình cũ và cái kết không thể đắng hơn
Hình ảnh chỉ mang tính minh họa

Ba năm trước, tôi tình cờ gặp anh khi lên thành phố xin làm công nhân. Gương mặt hiền lành, ánh mắt ấm áp của anh mang lại cho tôi cảm giác rất đỗi thân quen. Anh hơn tôi 6 tuổi, đã ra trường và công việc cũng ổn định. Chúng tôi ở chung dãy trọ, lại cùng quê nên nhanh chóng trở nên thân thiết. Một thời gian sau, tôi nhận lời yêu anh. Tình yêu đối với đứa con gái 18 tuổi đầu như tôi lúc đó thật đẹp, thật thi vị và nhiều sắc màu. Lần đầu tiên tôi biết rung động, biết xốn xang, tôi yêu anh với tất cả những gì mà tôi có.. Rồi tôi có thai, anh tỏ ra là người đàn ông rất có trách nhiệm, anh đưa tôi về nhà thưa chuyện với gia đình và đám cưới diễn ra không lâu sau đó.

Về nhà anh, tôi mới biết thì ra trước tôi anh từng yêu tha thiết một người con gái nhưng người đó đã phụ anh và lấy người bạn thân của anh khi anh đang còn học năm thứ 3. Tôi mơ hồ nhận ra những khoảng lặng trong anh, những lúc anh trầm tư như nhớ về một cái gì xa xôi lắm. Nhưng tôi cũng không suy nghĩ nhiều về chuyện đó, bởi giờ tôi đã là vợ anh và sắp sinh cho anh một đứa con nữa.

Sau khi kết hôn, anh như một con người khác, anh dần trở nên hờ hững và vô tâm. Mang thai tháng thứ 7, anh bắt tôi nghỉ việc để về quê chuẩn bị sinh nở. Nhưng tôi không chịu vì tôi không muốn xa anh chút nào cả. Vậy nên mãi đến khi gần sinh tôi mới chịu về.

Anh về cùng tôi được 3 ngày rồi lại trở lại thành phố làm việc, kể từ đó anh không một lần gọi cho tôi, lần nào tôi cũng là người gọi cho anh và lần nào anh cũng kêu bận, anh đang chuẩn bị cho dự án này, kế hoạch kia, đang gấp lắm. Vốn không hiểu về công việc của anh nên tôi cũng không dám hỏi nhiều. Chỉ thỉnh thoảng những khi nhớ anh quá, tôi nhắn tin cho anh, nhắc anh chú ý ăn uống đầy đủ. Đáp lại anh cũng ậm ừ cho qua chuyện, thậm chí nhiều khi anh còn không thèm nhắn lại.

Những ngày ở nhà chờ sinh với tôi dài như cả thế kỷ, tôi nhớ anh da diết. Thỉnh thoảng con đạp làm bụng nhô lên, tôi lại ao ước có anh bên cạnh, ước có anh cùng chia sẻ. Nhưng anh vẫn thế, vẫn chỉ thỉnh thoảng mới đáp lại vài tin nhắn không đầu không cuối.

Ngày tôi lên bàn đẻ anh cũng không về, khi nghe tiếng con khóc bao cảm xúc vỡ òa trong tôi. Nhìn những chị cùng phòng sinh có chồng kề cận mà tôi tủi thân khôn xiết. Nhưng mẹ tôi bảo người mới sinh không được khóc nên bao nhiêu nước mắt cứ chảy hết vào trong. Tôi tự trấn an mình rằng do hoàn cảnh, bản thân anh chắc cũng muốn về xem con lắm nhưng còn công việc nữa. Tôi gửi ảnh con cho anh xem, anh tỏ ra rất vui và động viên tôi nghỉ ngơi cho tốt đầy tháng con anh sẽ về.

Khi con tôi được gần một tháng, chị họ tôi đã cho tôi biết một bí mật về chồng tôi, đó là thời gian qua anh đã sống cùng với người yêu cũ bởi chồng cô ta không may sa vào ma túy nên bị đi tù.

Bố mẹ chồng biết chuyện gọi anh la mắng, anh im lặng rồi từ đó khóa máy. Bố mẹ bức xúc qua nhà người yêu cũ của anh nói chuyện nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu từ gia đình họ bởi chính họ cũng không hay biết gì và không liên lạc được với con gái mình. Bố chồng tôi vì tức quá nên đã bắt xe vào thành phố ngay tối hôm đó tìm anh và cô gái đó nhưng đến nơi thì anh đã dọn đi rồi, tìm lên công ty thì anh đã nghỉ việc.

Đau khổ, tủi hờn cũng dần nguôi ngoai khi nhìn con lớn lên từng ngày, nhưng tận sâu trong lòng tôi vẫn mong một ngày nào đó anh hối hận quay về. Tôi cũng không dám chắc mình có đủ vị tha để tha thứ cho anh hay không nhưng tôi biết mình chưa bao giờ nguôi nỗi nhớ anh.

Một tuần sau đó, khi nhà chỉ có tôi và con ở nhà thì người yêu cũ của anh bước tới. Vừa bước vào cô ta đã xối xả mắng chửi tôi, nếu ai không biết sẽ nhầm tưởng N mới chính là vợ anh và tôi chỉ là kẻ thứ 3 cướp chồng cô ta. Trước nay tôi cũng nghe tiếng N rất chua ngoa, đanh đá nhưng không ngờ cô ta lại mặt dày đến mức vậy. Trước thái độ vênh váo đó, tôi giơ tay tát cô ta một cái. Ngay lập tức cô ta túm tóc, đánh tôi, rồi tôi thấy vùng ngực mình đau nhói...

Sau chuyện đó, anh vẫn đối xử với tôi bình thường và anh xin tôi rút đơn tố cáo người phụ nữ đó, đừng làm to chuyện. Anh nói trong chuyện đó tôi cũng có lỗi, rồi nào là tính N không phải thế… Những lời anh nói như lưỡi dao cứa sâu hơn vào nỗi đau của tôi. Nhìn con khát sữa đòi mẹ mà bản thân đành bất lục không thể vỗ về con, tôi lại càng xót xa. Thì ra tôi đúng là người có lỗi. Là tại tôi, tại tôi đã vội vàng yêu anh, lấy anh khi chưa thực sự hiểu rõ con người anh. Là tại tôi đã làm vợ anh trong khi người anh yêu chẳng phải là tôi.

Những vết thương, rồi có ngày chúng cũng sẽ lành nhưng những vết sẹo thì mãi hằn lên cơ thể, những nỗi đau mãi khắc trong tim.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm