Thế là cuối cùng chồng tôi cũng thừa nhận qua đêm với người đàn bà ấy sau bao nhiêu lần che giấu, quanh co.
Giá như anh ‘bóc bánh trả tiền’ với các cô gái bán hoa tôi còn đỡ đau đớn hơn nhưng người anh yêu thương lại là người mà tôi biết rất rõ.
Chị ta là người yêu cũ của chồng tôi. Họ quen nhau từ ngày anh chưa kết hôn. Nghe mẹ chồng tôi kể lại, ngày đó, họ yêu nhau rất sâu đậm. Sau đó, theo quyết định của công ty, anh chuyển công tác sang một tỉnh khác, cũng là nơi tôi sinh sống.
Từ lần đầu gặp anh, tôi đã mê mẩn người đàn ông có vẻ ngoài chững chạc, tính cách điềm đạm. Biết anh có người yêu nhưng nghĩ giữa họ chưa đám cưới, chưa có gì ràng buộc nên tôi vẫn mạnh dạn ‘tấn công’ anh.
Yêu nhau lâu, lại xa nhau nên tình cảm của anh và người cũ dần phai nhạt. Trong khi đó, tôi ở bên cạnh chăm sóc, quấn quýt hàng ngày, anh cũng dần thay lòng.
Chúng tôi cứ thế bên nhau. Để ‘hạ gục’ đối phương, sau một lần quan hệ tình dục không an toàn, anh mua thuốc tránh thai khẩn cấp nhưng tôi lén bỏ đi, không uống.
Mấy tuần sau, tôi thấy khác lạ trong người nên chủ động yêu cầu anh đưa đi khám. Khi nhận được tin tôi có thai, anh vô cùng bất ngờ và hoang mang.
Nhưng tôi nhanh chóng thông báo với gia đình anh, bố mẹ anh cũng bất ngờ nhưng họ chủ động xin bố mẹ tôi làm đám cưới.
Ngày vu quy diễn ra trong sự vui mừng của tôi. Tôi biết anh chưa chuẩn bị cho việc này và cô người yêu cũ trách móc anh rất nhiều nhưng việc có người chồng sáng láng, gia đình chồng giàu có và chuẩn bị đón con đầu lòng khiến tôi bất chấp tất cả.
Sau đám cưới, anh vẫn rất yêu thương vợ con. Nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ chồng, chúng tôi nhanh chóng có nhà, có xe ô tô và con được học trường tốt.
Tôi cũng được ông bà xin cho công việc khá nhàn tại một công ty của người quen. Hàng năm, hai vợ chồng tôi đi du lịch 2- 3 lần để hâm nóng tình cảm. Công việc nhàn, gia đình điều kiện tốt, tôi có thời gian trau chuốt cho bản thân, mong giữ chân chồng. Nhưng từ sâu thẳm lòng mình, tôi biết chồng vẫn chưa toàn tâm toàn ý với tôi.
Đó là một lần anh đi ăn uống với những người bạn cũ. Bạn cho biết, người yêu cũ của chồng tôi hiện vẫn sống một mình, chưa lập gia đình. Sức khỏe chị ta yếu, thường xuyên đau ốm.
Chồng tôi nghe tin ấy về nhà rất buồn. Có lẽ anh trách mình là người gây ra tình cảnh như thế cho người yêu. Tối đó, anh ngủ rất muộn, giam mình trong phòng làm việc suốt đêm.
Sau hôm đó, anh vẫn sinh hoạt như bình thường nhưng ra ngoài nhiều hơn và về nhà muộn hơn.
Một lần khác, khi vợ chồng chúng tôi đi ăn ở nhà hàng. Trong bữa ăn, anh có uống hơi nhiều. Lúc về phải qua đường để lấy xe, bất ngờ một chiếc xe ô tô vụt qua mặt hai vợ chồng tôi. Chồng tôi theo quán tính nhảy bật ra sau và hét lên: ‘T. ơi! Cẩn thận’.
Tôi nghe mà chết lặng bởi T. là tên chị người yêu cũ của chồng tôi. Lúc đó, anh biết mình lỡ lời nên kéo tay tôi ra xe để về nhà, không nói bất cứ lời gì thêm.
Tưởng anh ấy chỉ buồn phiền và nhớ nhung người cũ nhưng không ngờ anh chủ động gặp lại chị ta. Khi biết chị ta đau ốm, chồng tôi còn chuyển khoản một số tiền không nhỏ để người ta chăm lo sức khỏe. Chị ta chuyển trả lại, chồng tôi lại tiếp tục chuyển cho người ta.
Chuyện này tôi biết nhờ đọc được tin nhắn trong điện thoại chồng. Tôi làm ầm ĩ nhưng anh chỉ trả lời gọn lỏn: ‘Người ta đau ốm, em tiếc gì vài đồng bạc? Anh đã để em thiếu thốn gì đâu?’.
Sau hôm đó, điện thoại anh xóa hết tin nhắn và cài đặt mật khẩu, anh cũng giữ kè kè bên mình, không cho tôi động vào. Quá lo lắng, tôi thuê một người xe ôm theo dõi chồng.
Tuần trước, người xe ôm báo cho tôi biết, anh vừa đến một khu chung cư. Đây là nơi chị người yêu cũ của anh sinh sống. Anh vào đó rất lâu. 12 giờ đêm, anh vẫn chưa về nhà.
Tôi đến nơi nhưng không thể vào trong, chỉ biết đứng ở ngoài cổng.
Gần sáng, ô tô của chồng tôi cũng từ chung cư đi ra. Lúc nhìn thấy tôi đứng bên đường, chồng tôi không nói không rằng lái xe thẳng một mạch về nhà.
Hôm đó chúng tôi cãi nhau rất lớn. Anh nói, những việc anh làm tất cả chỉ là bù đắp cho người ta. Trước đây, anh vô tình bội bạc, lầm lỡ dở tuổi thanh xuân của người cũ nên rất ân hận. Anh muốn chuộc lỗi lầm.
Tôi khóc lóc, anh vẫn lạnh lùng: ‘Ngày đó, cô không xen vào chúng tôi đâu phải đau khổ như bây giờ?’.
Tôi nên làm gì bây giờ? Ly hôn, tôi sẽ mất gia đình, con tôi mất bố nhưng kéo dài tôi nghi ngờ có ngày chị ta sẽ cướp mất chồng của tôi.
Tôi có nên đến gặp chị ta cảnh cáo hãy để yên cho gia đình tôi? Xin mọi người cho lời khuyên. Tâm trạng của tôi thực sự rất rối bời.
Theo PV/Vietnamnet
Ảnh minh họa