Đi làm về, chồng tôi lao thẳng vào phòng chất vấn vì sao tôi dám để mẹ chồng rửa bát. Tôi không nói gì, chỉ bảo anh nhìn vật đang để trên bàn, tự khắc sẽ hiểu.
Với mọi người việc sinh con là dễ dàng. Nhưng với tôi, đó là cả một quá trình gian nan, khổ cực. Vợ chồng tôi sống với nhau hơn 9 năm qua, bao nhiêu lần chạy chữa từ Tây y đến Đông y nhưng vẫn là con số 0 tròn trĩnh. Nhiều đêm nằm nghe tiếng mẹ chồng nhiếc mắng, tôi chỉ ước mình chết đi cho thanh thản.
Mẹ chồng tôi nổi tiếng đanh đá, chua ngoa ở xóm. Có thời gian tôi bị chửi nhiều đến mức trầm cảm, tự làm tổn thương mình. Tôi từng đưa đơn ly hôn nhưng chính chồng là người năn nỉ tôi quay lại. Tôi bảo anh ra ở riêng thì anh không chịu. Cứ thế dùng dằng mãi tới 9 năm nay.
Tôi chỉ thoải mái khi đi làm, còn khi về nhà, công việc nhà chất lên như núi. Mẹ chồng ở nhà cả ngày nhưng đến cái bát ăn cơm trưa bà cũng để yên đấy chứ không rửa. Tôi có tăng ca đến 10 giờ đêm thì bà cũng không nấu cơm mà mua thức ăn ngoài và đương nhiên tôi chẳng có phần. Tôi đói thì tự đi mua mì tôm mà nấu ăn. Lắm lúc ngồi ăn, nghe tiếng mẹ chồng chì chiết bên tai mà nước mắt tôi rơi mặn chát.
Chồng tôi ban đầu còn thương, an ủi vợ. Sau thì anh mặc định lỗi do tôi nên cũng mặc định luôn mọi công việc nhà tôi phải làm. Đi làm về, bất kể tôi mệt mỏi hay bận bịu việc công ty, anh vẫn bắt tôi phải dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, giặt giũ. Tôi không làm, anh liền nói cạnh khóe. Bực bội, tôi nói lại thì anh bỏ nhà đi nhậu. Vì muốn yên nhà, yên thân, tôi phải cố chịu đựng.
Tối nay, chồng lại vừa đi làm về đã lao vào phòng hạch hỏi tôi vì sao không rửa chén bát mà nằm dài trong phòng? Anh mắng tôi đã không sinh được con mà còn không biết điều không hiểu chuyện. Tôi im lặng quay mặt vào tường rồi chỉ cho anh vật để trên bàn. Anh nhìn vào, rồi cầm lấy nhìn ngắm trong sững sờ.
Đó là cái que thử thai hai vạch, minh chứng cho việc tôi đã thật sự có thai. Giây phút cầm que thử thai, tôi đã bật khóc trong nhà vệ sinh. Mẹ chồng biết chuyện cũng thay đổi thái độ ngay. Bà không cho tôi làm việc gì nữa mà giành làm hết để tôi nghỉ ngơi.
Ngay sau đó, anh lao vào ôm lấy tôi rối rít xin lỗi. Anh liên tục lặp lại câu hỏi: "Là thật sao?". Tôi bảo mai đi khám để còn biết đường dưỡng thai. Nhìn chồng lên mạng tra thông tin về thai nhi, trong tôi mâu thuẫn lắm. Tôi vừa vui vì sau 9 năm ròng rã cũng đã có được đứa con cho riêng mình. Nhưng thái độ của chồng mấy năm nay khiến tôi mất đi tình yêu. Có lẽ nào anh đối tốt với tôi chỉ vì cái thai không? Nếu tôi không mang thai, có lẽ anh sẽ mãi mãi xem tôi là ô sin mà thôi.
Theo N.T.M.H/Báo Tổ Quốc
Ảnh minh họa.