Đời sống

Cuộc tình 2 năm mặn nồng bỗng 'toang' chỉ vì chiếc giẻ lau ngày về nhà bạn trai ra mắt

Tôi thật không ngờ cái ngày tôi về ra mắt để tính chuyện hôn nhân lại là ngày tôi cảm nhận sự xúc phạm ăn sâu vào xương tủy.

Quả mận tưởng nghèo dinh dưỡng nhưng lại có những công dụng bất ngờ hơn cả 10 củ nhân sâm, nếu thấy nhớ mua ăn / Rau lang rẻ như bèo, trồng đầy ngoài đường, ăn mãi không hết nhưng công dụng được ví như nhân sâm xanh Việt Nam

Yêu nhau 2 năm, tôi đã xác định tiến tới hôn nhân với người con trai tôi dành trọn con tim mình. Tôi có cảm giác hạnh phúc khi ở bên cạnh anh,c ũng được anh yêu thương chiều chuộng. Nhưng để vượt qua cửa ải người lớn thực sự là điều khó khăn.

Từng nghe anh tâm sự về bố mẹ anh, về chuyện mẹ anh có chọn cho anh mấy cô gái môn đăng hộ đối làm dâu, tôi rất hoang mang. Vì vậy suốt thời gian yêu anh, tôi đã ra sức lấy lòng người lớn, cố gắng gọi điện hỏi han, gửi những món quà về biếu hai bác.

Hầu như tháng nào tôi cũng gửi quà mà cũng cố gắng rất nhiều để gửi những món quà giá trị. Dù đồng lương không cao nhưng tôi luôn trích ra một khoản để tặng quà bác gái, hi vọng sẽ lấy được lòng mẹ anh vì theo anh thì mẹ anh là người khá kĩ tính và sành điệu. Đó là sự cố gắng rất lớn để tôi hi vọng ngày về ra mắt gia đình bác, tôi sẽ được bác vui vẻ đón nhận.

Ảnh minh họa.

Những ngày lễ ngày tết như 8/3, ngày 20/10, tôi chưa từng quên gọi điện chúc mừng bác. Thi thoảng tôi còn gửi thuốc bổ về với hi vọng mẹ anh sẽ hiểu tấm lòng hiếu thảo của tôi, cũng hi vọng làm người yêu vui.

Ngày về nhà anh ra mắt, tôi đã chọn lựa trang phục kĩ càng, cố gắng bằng mọi giá lấy lòng người lớn. Kể cả những món ăn khó nấu tôi cũng đã cố gắng học trên mạng vì biết mẹ anh thích. Tôi không tin, bằng sự nỗ lực cũng như ngoại hình bắt mắt của mình, mẹ anh lại không thích tôi.

Nhưng có vẻ như tôi đã tự tin thái quá, tự tin khi từng nghe nhiều lời ngọt nhạt của bác để rồi hôm về nhà, tôi lặng người khi vừa bước vào trong nhà anh. Hôm đó trời có chút mưa, nhìn xuống dưới chân, chỗ giẻ lau dày vì trời mưa, tôi hoảng hồn nhận ra đó là chiếc váy tôi đã dành dụm 1/3 tháng lương để gửi tặng bác. Chiếc váy tuy không phải hàng hiệu quá sang trọng nhưng thực sự là chiếc váy rất giá trị và khá là đắt đỏ so với tôi. Nhưng không ngờ hôm nay về nhà anh, nó lại biến thành giẻ lau dưới chân mọi người.

Tôi không thể nào nhầm lẫn được vì tôi nhận ra đồ mà mình mua, hơn nữa, tôi cá rằng chiếc váy đó ở quê anh cũng không có bán. Mẹ anh có sành điệu đến mấy thì cũng không thể chê bai chiếc váy đắt đỏ của tôi mua vì nó rẻ. Có lẽ bác không thích tôi hoặc cố tình làm như vậy để "chơi" tôi, để khiến tôi hiểu rằng tôi không được bác đón nhận cũng bị bác coi thường giống như món quà tôi tặng bác vậy.

Dù bác không thích món quà đó thì cũng không nên làm điều vô lý như vậy. Đáng sợ nhất là ánh mắt của bác khi bác nhận ra tôi đã phát hiện chiếc váy này. Bác không ngại ngần, cũng không cảm thấy có chút gì áy náy, bác còn nói thản nhiên "Nhà bác hết giẻ lau, lấy tạm...". Câu nói ráo hoảnh của bác làm tôi càng khiếm đảm. Tôi thực sự ghê sợ, tại sao bác có thể nói với tôi câu như vậy khi đó là chiếc váy mà tôi đã cố gắng hết sức để tặng bác.

 

Tất cả những gì bác làm, hành động của bác khiến tôi hiểu ra, tôi không "có cửa" trong gia đình này, không thể làm con dâu bác. Ngay sau bữa cơm hôm đó, tôi đã xin phép rời đi. Thực sự nhẫn nhịn và ăn được hết bát cơm cũng là sự nỗ lực rất nhiều của tôi. Hôm đó, tôi đứng dậy chào hai bác và cũng không quên xách theo đống đồ tôi đã mua về để biếu gia đình anh.

Món quà giá trị như vậy mẹ anh còn coi không ra gì thì ngày hôm nay, tôi cũng không cần phải biếu thêm gì nữa. Tất cả những gì tôi biếu, tặng bác cũng sẽ khiến bác khó chịu thêm mà thôi. Tôi lên trước, anh ở lại và tôi cũng đã quyết định không muốn tiếp tục chuyện tình yêu này nữa. Tôi đã nói toàn bộ sự thật cho anh nghe, anh khuyên ngăn tôi. Nhưng trong con người tôi có tự trọng, có sĩ diện, tôi không thể để bác chà đạp lên nhân cách của mình như vậy được.

Tôi quyết định chia tay anh, dừng lại chuyện tình cảm này một thời gian vì không muốn phải bận tâm thêm điều gì hết. Anh có van xin, có níu kéo nhưng thực tình cho đến lúc này, cứ nghĩ đến câu nói lạnh tanh của bác cùng thái độ khinh khỉnh ấy, tôi lại thấy rùng mình.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm