Đời sống

Đêm hôm cưới, con khóc đòi ngủ với tôi, hành động vô tâm của chồng khiến tôi lập tức xách vali bế con về nhà ngoại

Mới ngày đầu tiên về sống chung mà chồng tôi đã có thái độ ghét bỏ con riêng của vợ như thế thì sao sống được cả đời. Nước mắt tôi giàn dụa nhìn chồng và nhìn con đang ngủ lăn lóc ở một góc nhà.

Trẻ em sinh vào 6 ngày âm lịch nguyên thủy này có duyên với thần Phật, số sung sướng suốt đời? / Bạn trai lương tháng 40 triệu đột ngột nghỉ việc, tôi choáng váng khi biết lý do thật sự phía sau

Ngày còn là sinh viên, tôi đã yêu nhầm người, để rồi khi con sinh ra không có bố. Phải về nương tựa vào bố mẹ, tôi biết họ tủi nhục và thất vọng về con gái lắm nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

1607496994-3-1607415223944902345225.png 0

Ảnh minh họa

Khi con tôi được 2 tuổi, có một anh hàng xóm thích tôi và ngỏ lời muốn lấy tôi làm vợ. Nhưng người ta là trai tân, sợ lấy về không cân xứng nên tôi nhiều lần từ chối. Bố mẹ lại muốn tôi lấy chồng gấp cho nhẹ gánh, họ đã chịu nhiều buồn đau vì tôi rồi. Không muốn làm khổ bố mẹ nữa nên tôi chấp nhận cưới, dù trong lòng không có tình yêu.

Chúng tôi không có đám cưới, chỉ ra phường đăng ký rồi về sống với nhau. Mọi thứ diễn ra nhanh gọn, đơn giản làm bố mẹ hai bên rất hài lòng. Tôi không chê bai gì bố mẹ chồng nhưng lại rất thất vọng về chồng mình.

Ngay khi nhìn thấy tôi dắt con về sống chung, chồng đã khó chịu và trách: “Sao em không để nó ở nhà cho ông bà ngoại nuôi, anh không thích nhìn thấy mặt nó đâu”. Thái độ của chồng thay đổi 360 độ, mới tối hôm trước anh vẫn còn ôm ấp chơi cùng thằng bé, vậy mà giờ đã trở mặt.

Tôi bảo nếu không có con đi cùng thì sẽ chẳng có cưới xin gì hết. Thấy tôi cứng quá, chồng đành xuống nước và chấp nhận.

Đêm hôm cưới, con tôi không chịu ngủ với ông bà, đòi ngủ với mẹ, tôi đành phải bế con vào giường. Khi con ngủ ngon lành rồi, chồng bước vào phòng với thái độ hậm hực, anh bế con tôi đặt luôn xuống nền nhà và bảo ngủ dưới cho mát.

 

Mới ngày đầu tiên về sống chung mà chồng tôi đã có thái độ ghét bỏ con riêng của vợ như thế thì sao sống được cả đời. Nước mắt tôi giàn dụa nhìn chồng và nhìn con đang ngủ lăn lóc ở một góc nhà.

Tôi không thể chấp nhận người đàn ông vô tâm này được, ngay lập tức bế con cầm vali bỏ về nhà ngoại. Trong khi bố mẹ chồng ra sức can ngăn thì chồng tôi hờ hững nói câu:“Nếu cô muốn quay lại thì đừng mang đứa trẻ về đây nữa”.

Trở về nhà trong nước mắt, sau khi thuật lại mọi chuyện và nói với bố mẹ sẽ không lấy chồng nữa, ở vậy nuôi con. Thế nhưng họ không chịu nghe, bố bắt tôi phải quay lại nhà chồng, còn con thì sẽ để cho ông bà nuôi.

Tôi không muốn quay lại nhà đó mà không có con đi cùng. Theo mọi người bây giờ tôi phải làm sao đây?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm