Đời sống

Đi đăng ký kết hôn mà tôi và chồng bị nhìn ngó bàn tán đến ngượng chín cả mặt

Thực ra thì tôi cũng biết mình không xứng với chồng, nhưng nói nhiều lần rồi mà chồng vẫn quyết lấy thì thôi, tôi cũng cứ nhắm mắt đi đăng ký kết hôn.

Bao lâu chồng chưa hỏi 'em thích ăn gì'? / Xa chồng 2 tháng, tôi đã làm điều đáng nguyền rủa

Tôi vừa lấy được chồng rồi mọi người ạ! Sở dĩ tôi nói như thế, vì đến tận năm 40 tuổi tôi mới kết hôn lần đầu.

Gia cảnh nhà tôi khó khăn lắm. Bố qua đời từ khi chúng tôi còn nhỏ, một mình mẹ cáng đáng nuôi 4 chị em tôi. Thương mẹ vất vả, tôi bỏ học sớm đi làm phụ mẹ nuôi các em. Sau đó mẹ ốm yếu, bệnh tật, tôi trở thành lao động chính trong nhà.

Tới khi lo cho các em có gia đình đủ đầy xong, ngoảnh đi ngoảnh lại tôi đã ngót 40 tuổi. Lúc này còn lấy chồng gì nữa, tôi xác định ở vậy. Các em bảo “nếu chị không lấy chồng thì tụi em nuôi chị, con tụi em cũng là con của chị”, nghe cũng ấm lòng.

Nhưng cái duyên cái số thế nào lại cho tôi quen chồng bây giờ. Chồng là cậu em hàng xóm kém tôi 9 tuổi. Cậu ta từng kết hôn 1 lần, nhưng không hợp nên ly hôn khi vẫn chưa có con chung.

1

Chồng là cậu em hàng xóm kém tôi 9 tuổi. (Ảnh minh họa)

Độc thân mấy năm, loằng ngoằng thế nào cậu ta lại quay sang tán tỉnh tôi. Mới đầu tôi ghét lắm vì nghĩ cậu ta trêu đùa mình. Dần dà tôi cảm nhận cậu ta thực sự nghiêm túc. Cậu ta nói, giờ chỉ cầu mong sự yên bình, còn mọi thứ khác đều không đáng bận tâm. Và cậu ta thấy thoải mái, vui vẻ khi ở bên cạnh tôi. Có lẽ một phần cũng bởi chúng tôi nhìn nhau lớn lên.

Trong một đêm chúng tôi đều say, tôi đã có thai sau đó. Cậu ta lập tức dẫn tôi đi đăng ký kết hôn, dự định tổ chức một bữa nho nhỏ tuyên bố với mọi người. Chuyện bi hài cũng từ đây mà ra.

Hôm tới cơ quan tư pháp xin lĩnh giấy đăng ký kết hôn, ngồi uống nước ở quán vỉa hè gần đấy, bác bán nước hỉ hả hỏi thăm: "2 cô cháu đi đâu thế?". Chồng tôi bực dọc độp luôn: "Vợ chồng cháu đi đăng ký kết hôn". Nào ngờ bác ấy xua xua chúng tôi như lùa vịt: “Nói đùa thế mà mặt vẫn nghiêm túc nhi?".

Nghe có bực không cơ chứ. Tôi tức quá chìa phiếu siêu âm thai ra để chứng minh, lúc đấy bác ấy mới tin. Khi chúng tôi trả tiền nước rời đi, tôi vẫn nghe thấy bác ấy lẩm nhẩm: “Khổ thân thằng bé bị úp sọt!”.

Tôi và chồng đi đăng ký kết hôn bị bác bảo vệ đuổi thẳng cổ, cán bộ Tư pháp nhìn chúng tôi như gặp quỷ, lý do đằng sau đến tôi cũng ngại ngùng không muốn thú nhận - Ảnh 2.

Bác bảo vệ sau khi biết mục đích của chúng tôi lập tức không nói thêm câu nào, chỉ tay đuổi thẳng cổ. (Ảnh minh họa)

 

Rồi lập tức nhóm người đang ngồi quán nước quay ra nhìn chúng tôi với ánh mắt kỳ quái. Đến khi chúng tôi nói rõ đến để đăng ký kết hôn thì họ lại xì xào bàn tán, trong đó tôi nghe lọt mấy câu như: "Chắc cô ta giàu, thời giờ thì gái già hay xấu cứ giàu là lấy được chồng trẻ". "Hay là úp sọt được, kiểu kia chắc cũng có bầu rồi".

Nghe mà tôi vừa ngượng nhưng cũng không thanh minh hay cãi lại được. Rõ ràng tôi già và xấu hơn chồng thật, và rõ ràng là tôi cũng có bầu rồi. Khi vào phòng tư pháp, chúng tôi cũng không tránh được ánh nhìn khó hiểu.

Rời khỏi phòng tư pháp với giấy chứng nhận đã kết hôn, tôi vẫn không tin đây là sự thật. Mọi người nói xem, tại sao anh lại vừa mắt tôi nhỉ? Liệu chúng tôi có lâu bền không? Một thời gian nữa liệu chồng tôi có cảm thấy hối hận vì quyết định ngày hôm nay?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm