Đời sống

Đưa bàn tay sưng vù cho chồng xem, những tưởng anh sẽ thương xót an ủi, ngờ đâu anh bình thản thốt ra một câu đắng thắt lòng

Nhiều đêm tôi khóc ướt gối, chẳng hiểu mình lấy chồng để làm gì? Ngay cả khi nhìn thấy bàn tay sưng vù của vợ, anh vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra.

Chồng mất chưa được trăm ngày, chị dâu đã đi bước nữa, nghe lý do, tôi để lại 20 triệu rồi ra về mà lòng thương chị vô cùng / Gọi điện cho chồng đang đi công tác, tôi dựng tóc gáy vì nghe thấy ai đó gọi tên con trai mình, hóa ra sự thật còn khủng khiếp hơn thế

Từ sau khi sinh con, tôi ở nhà hẳn để trông con, tiện thể chăm sóc vườn, nuôi vài con gà. Mọi chi tiêu đều trông chờ vào đồng lương của chồng. Mỗi tháng, anh đem về cho tôi hơn 10 triệu. Có thể nói với số tiền ấy, dù sống ở quê thì tôi cũng phải chắt chiu, tiết kiệm từng chút một. Tôi thậm chí còn chẳng dám ăn món mình thèm, không dám mua cái áo mới để đi đám cưới.

Về thức ăn, trong nhà cũng có rau xanh, thịt trứng gà bổ sung rồi. Nhưng tháng nào trước khi đưa lương, chồng cũng đều gắt gỏng, bảo tôi ăn bám, phá tiền... Thế mà tôi đòi đi làm thì anh lại không cho với lý do không ai trông con. Tôi đòi đi gửi con thì cả nhà chồng xúm lại mắng mỏ vì thằng bé mới hơn 7 tháng tuổi, còn bé quá để đi nhà trẻ. Cứ thế, tôi sống trong sự dằn vặt, đau khổ do chính chồng và nhà chồng đem lại.

Mỗi tháng, chồng tôi đều gọi bạn bè đến nhậu vài lần. Lần nào cũng bắt ép tôi phải nấu ăn, hầu hạ. Có những hôm, họ nhậu nhẹt, hát hò đến tận nửa đêm, mặc kệ con tôi khóc khản giọng vì không ngủ được. Tôi nói chồng, anh lại đòi đánh vợ vì tôi dám đuổi bạn anh về. Thương con, thương chính bản thân mình, tôi chỉ có thể ôm con khóc thầm một mình. Cuộc sống của mẹ bỉm sữa như tôi đúng là chẳng dễ dàng gì.

Chồng bắt nấu nướng hầu bạn, tôi đưa bàn tay sưng vù vì bị ong chích cho anh xem, ngờ đâu anh bình thản thốt ra một câu đắng lòng - Ảnh 1.

Tôi chán nản, mệt mỏi và muốn kết thúc tất cả. (Ảnh minh họa)

Mới đây, chồng lại bắt tôi nấu mấy món ngon để đãi bạn anh. Tôi đưa bàn tay sưng vù dobị ong chích-lúc ra vườn hái trái cây - cho chồng xem rồi khuyên anh hẹn bạn vào dịp khác. Tay tôi đau nhức quá, tôi còn phải bế con nữa, không thể nấu ăn được.

Tôi còn chưa nói hết câu, chồng đã bình thản ngắt lời: "Có chết cũng phải nấu, không nói nhiều lời" rồi bỏ đi. Tôi ngồi chết lặng trên giường. Hôm đó, tôi vừa nấu mà nước mắt vừa rơi. Tôi không hiểu mình lấy chồng để làm gì? Tại sao cuộc đời tôi lại khốn khổ đến thế.

Từ hôm đó đến nay, chồng tôi chưa bao giờ hỏi thử tay tôi đỡ không? Anh cũng chẳng bế con phụ vợ, chẳng giặt được bộ đồ hay rửa cái bát nào. Anh vẫn thế, đi làm về là nằm dài xem ti vi, chơi điện thoại, mặc vợ ba đầu sáu tay với công việc nhà và con cái. Lấy chồng gia trưởng, tôi chẳng có chút hạnh phúc. Tôi chán nản, mệt mỏi và muốn kết thúc tất cả. Nhưng còn con tôi thì sao? Tôi rối bời, đau khổ quá. Mong nhận được lời khuyên từ mọi người, đặc biệt những người cùng cảnh ngộ như tôi.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm