Đời sống

Dùng kế “đuổi khéo” mẹ chồng, chưa kịp vui nàng dâu đã rầu thúi ruột

Ngay ngày hôm sau, mẹ chồng Hoài nằng nặc đòi về quê dù Hoài một mực năn nỉ ở lại. Chồng Hoài không biết sự tình thế nào lại bảo tính của mẹ đúng là “sáng nắng chiều mưa, thích gì làm nấy”.

Bỗng dưng mất trắng mấy chục triệu cho mẹ chồng ghê gớm và em chồng sĩ diện, nàng dâu ấm ức không biết phải làm sao / Mẹ chồng tôi đã dành cả đời để đóng một vai diễn, khi bà khuất núi, người day dứt và ân hận nhất lại chính là tôi

Hoài lấy chồng gần 10 năm và có hai đứa con gái. Gia đình chồng khá phức tạp khi bố chồng có hai đời vợ và sáu người con. Anh chị em nhà chồng đều làm nông ở quê, chỉ riêng chồng Hoài thoát li lên thành phố làm công nhân.

Nhờ chăm chỉ làm ăn nên gia đình Hoài có cuộc sống ổn định, có của ăn của để. Nhưng gánh nặng từ nhà chồng cứ đè nặng trên vai, ở quê có việc gì cũng gọi vợ chồng Hoài về lo liệu.

Tuy vậy, Hoài không than thở hay trách móc bởi mỗi lần về thấy các cô em dâu vất vả lo toan còn mình chỉ về đưa ít tiền là xong việc. Nghĩ lại, cô thấy mình may mắn vì không phải làm dâu trong nhà.

dung ke “duoi kheo” me chong, chua kip vui nang dau da rau thui ruot hinh anh 1

Mẹ chồng Hoài nổi tiếng khó tính hay xét nét cả một vùng nhưng nhờ khéo léo, Hoài rất được lòng mẹ chồng. Hoài biết lợi thế của mình là ở xa, chẳng phải chung đụng nhiều, về lần nào cũng quà cáp đầy đủ là yên chuyện.

Mọi việc bắt đầu từ ngày bố chồng Hoài qua đời. Trước đây, ông có lương hưu nên ông bà tự chủ chuyện tiền nong. Giờ bà sống cùng vợ chồng chú út, phụ thuộc đủ thứ nên nảy sinh mâu thuẫn.

Thím út kêu ca mẹ chồng chẳng động tay động chân vào việc gì mà cứ thích người khác phục vụ. Hồi ông còn sống có đồng ra đồng vào thì thái độ của thím khác. Cứ dăm bữa nửa tháng, chồng Hoài lại phải tất tưởi về quê để giải quyết việc gia đình.

Trong một lần cãi vã, thím út nói toạc: “Xưa giờ mẹ hay khen dâu trưởng giỏi giang thì lên ở với nó, chứ ở đây không lo nỗi nữa”. Mẹ chồng Hoài nghe thế tức giận, thu xếp áo quần lên thành phố ngay.

Khi nghe mẹ kể sự tình, Hoài đã thấy bực bội trong người. Ở xa lâu lâu về chứ sống chung với mẹ chồng là điều cô chưa từng nghĩ đến. Cuộc sống chung sẽ gò bó, nảy sinh nhiều phức tạp, mâu thuẫn là không thể tránh khỏi.

Nhưng trước mặt chồng và mẹ chồng, Hoài vẫn ngọt nhạt bảo: “Mẹ cứ ở đây với chúng con, chú thím không lo được cho mẹ thì con lo”. Chồng Hoài mát lòng mát dạ khi thấy vợ cư xử tốt với mẹ mình.

 

Bên ngoài Hoài cố tỏ ra bình thường chứ trong bụng ấm ức, đang nghĩ cách mờimẹ chồng về quê mà khỏi bị mang tiếng. Sống với mẹ chồng chừng một tháng, Hoài đã ngán đến tận cổ.

Đúng là bà “siêng ăn nhác làm”, ở nhà chỉ xem tivi và ngủ, không động tay động chân vào việc gì. Hoài đi làm ca về mệt mỏi vẫn phải lao vào nấu nướng dọn dẹp cơm nước. Mà có mẹ chồng ở chung, ăn uống phải đầy đủ chứ sơ sài bà lại nói này nói kia. Hoài hiểu thím út không chịu nổi cũng phải.

Biết mẹ chồng là người khá mê tín nên Hoài nghĩ ra cách để bà tự nguyện rời khỏi nhà mình mà khỏi cần lên tiếng. Một hôm, Hoài bảo với mẹ chồng: “Gần đây, có ông thầy coi bói hay lắm, hôm nào con chở mẹ đi bốc quẻ nhé, ở nhà mãi cũng buồn”.

Mẹ chồng như bị đánh trúng tim đen, hưởng ứng ngay: “Mẹ cũng đang định vậy, đi xem thế nào chứ dạo này gia đình lộn xộn quá, trong người không yên”. Hoài chở mẹ chồng đến nhà thầy, thầy phán không sai một chữ về nhà chồng Hoài từ hoàn cảnh gia đình đến con cái.

dung ke “duoi kheo” me chong, chua kip vui nang dau da rau thui ruot hinh anh 3

Cuối cùng ông kết luận: “Số của bà là phải ở quê chứ xa quê sẽ chết yểu, mạng không trường. Vả lại, ông nhà đang trách bà bỏ đi đâu không lo hương khói, ông giận lắm. Bởi thế bà mới mất ngủ, người hay đau mỏi là thế”.

 

Khỏi phải nói mẹ chồng Hoài tái mặt vì thầy nói quá chuẩn. Bà đâu biết Hoài đã kể mọi việc với thầy, dúi thêm một triệu bạc nhờ thầy phán giúp. Ông thầy này chẳng qua chỉ đi cúng thuê chứ có biết xem bói đâu.

Ngay ngày hôm sau, mẹ chồng Hoài nằng nặc đòi về quê dù Hoài một mực năn nỉ ở lại. Chồng Hoài không biết sự tình thế nào lại bảo tính của mẹ đúng là “sáng nắng chiều mưa, thích gì làm nấy”.

Trong khi Hoài vẫn luôn miệng tự trách mình: “Không biết em có làm gì phật ý không mà mẹ đòi về quê”. Chồng thấy vậy mới bảo: “Con dâu như em thì ai bằng, mẹ khen em lắm đó”, Hoài như mở cờ trong bụng. Tốn có một triệu đồng mà Hoài đã tiễn được mẹ chồng về quê một cách nhẹ nhàng, lại được tiếng con dâu hiền thảo nữa.

Ngay buổi tối, nhân lúc chồng vào nhà tắm, Hoài điện thoại buôn chuyện với bạn thân,vui sướng kể mưu kế "tiễn" mẹ chồng về quê vô cùng cao tay của mình. Đang cười ha ha phấn khởi, Hoài bỗng giật bắn mình khi nghe tiếng gầm lớn của chồng.

Hoài sững sờ quay lại, thấy chồng vằn đỏ mắt, bàn tay đã giơ lên ngang đầu như muốn giáng xuống đầu cô. Cuối cùng, anh chỉ đập mạnh tay vào tường rồi gằn giọng: "Người sinh ra chồng cômà côcòn tính kế được. Mẹ tôi dù có nhiều tật xấu nhưng bà cũng đã dành cả đời hy sinh nuôi tôi lớn khôn. Cô mới vất vả mấy ngày đã không chịu nổi. Sau này, cô đừng trách tôicũng bạc bẽo với cô và gia đình cô".

Rồi chồng Hoài dọn đồ ra phòng khách ngủ, chiến tranh lạnh đã suốt hai tuần nay. Hoài cảm thấy sợ hãi mà không biết làm cách nào hàn gắn tình cảm vợ chồng.

 

Theo danviet.vn
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm