Đời sống

Em chồng ở có 3 tháng mà vợ bắt đóng 2 triệu tiền ăn, quá quắt tôi tống luôn về ngoại

Nhắc đến vợ là tôi thấy chán rồi, đuổi cổ về bên ngoại cả tuần nay chẳng thấy nhắn tin xin lỗi, quá quắt thế không biết.

Nhan sắc tựa mật ngọt của hot girl Lâm Đồng / Vẻ đẹp tựa 'nàng thơ' của hot girl Cà Mau

Nhắc đến vợ là tôi thấy chán rồi, đuổi cổ về bên ngoại cả tuần nay chẳng thấy nhắn tin xin lỗi, quá quắt thế không biết.

Tôi không hiểu sao vợ mình lại rất dị ứng với người nhà chồng. Hồi mới cưới sống chung, cô ấy còn thoáng một chút, đi làm có tiền tôi bảo cho mẹ với em chồng thì đưa ngay nhưng từ khi thằng chú lấy vợ, chúng tôi ra ở riêng phải đi thuê trọ nên lúc nào cô ấy cũng nhắc:

Ảnh minh họa: Nguồn Mgronline.com

Ảnh minh họa: Nguồn Mgronline.com


“Nhà thì bố mẹ chia hết cho chú út, mình không được gì. Sau này ông bà có việc đừng bao giờ bắt em đóng góp”.

“Gớm không có mợ thì chợ vẫn đông, tưởng mình quan trọng lắm đấy”.

"Nhớ lời anh nói đấy nhé!"

Vợ chồng tôi buôn bán làm ăn mấy năm nay, hai đứa góp vào cũng mua được căn chung cư nhỏ xinh. Cô ấy rất biết trang trí nhà cửa nên nhìn cũng sang ra phết.

 

Hai năm trước em gái tôi lấy chồng nhưng gặp phải thằng không ra gì nên ly hôn. Nó chưa có con cái sang nhà tôi chơi thấy thích nên bảo:

“Anh chị cho em một phòng nhé, nhìn nhà đẹp quá”.

Thấy vợ cắm cúi ăn không nói gì, tôi đáp thay:

“Dọn sang mà ở cho vui”.

Từ lúc em gái tôi đến sống chung, vợ mặt cứ nặng trịch, thỉnh thoảng lại cằn nhằn kêu ca cô ấy ở bẩn, lười biếng không chịu vào bếp nấu ăn. Có hôm hai chị em còn to tiếng về việc giặt giũ quần áo. Tôi không can thiệp vào chuyện của phụ nữ nên để họ tự giải quyết với nhau.

 

Hôm qua đang ngồi ăn cơm vợ tôi hỏi:

“Cô Ngân sang đây ở được mấy tháng rồi nhỉ”.

“Em ở hơn 3 tháng rồi chị”.

“Chị tính tiền ăn 3 tháng rẻ là 2 triệu thôi. Từ giờ cứ mỗi tháng cô góp 2 triệu sinh hoạt chung nhé”.

Tôi nghe chối tai quá, nhưng em gái nói trước:

 

“Trời, em ăn bao nhiêu đâu mà chị đòi tận 2 triệu, khiếp thế”.

Vợ tôi mặt sưng lên:

“Không ăn mà bữa nào cũng ngồi từ đầu đến cuối mâm. Chị lấy 2 triệu là thương cô lắm rồi đấy. Ai cũng phải đi làm kiếm tiền, anh chị không nuôi cô mãi được”.

Em gái tôi không phải dạng vừa, nó cãi nhau tay đôi với chị dâu thế mà cuối cùng vẫn phải chịu thua, ấm ức lấy tiền đưa nhưng tôi bảo vợ:

“Cô đừng có quá đáng. Nó ở đây tốn kém gì đâu mà tính toán chi ly thế”.

 

"Cô ấy lớn rồi, tự biết suy nghĩ mà lo cho bản thân chứ, ai nuôi không".

“Nhà này ai làm chủ hả, cái Ngân mày không phải đi đâu hết, ở đây anh nuôi”.

“Được rồi, thế anh cứ giữ em gái lại mà hầu nó nhé”.

Tôi bực mình quá tống cổ luôn vợ về nhà ngoại. Cô ấy đưa con đi không thèm nói 1 câu, người đâu vừa lì lợm vừa quá quắt. Được 1 tuần rồi mà vẫn chưa thấy vợ nhắn tin xin lỗi, lần này chắc tôi ly hôn.

Đối với tôi vợ như người ngoài thôi, anh em ruột thịt mới là tình thân nghĩa nặng. Nếu để chọn chắc chắn tôi sẽ nuôi em gái, còn vợ láo nháo bỏ không tiếc.

 

1

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm