Đời sống

Giận run khi thấy chiếc váy con gái bị mẹ chồng đem làm giẻ lau chân

DNVN - Vừa bước chân về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi, tôi không thể tin vào mắt mình khi thấy chiếc váy hoa đẹp đẽ của con gái bị biến thành... giẻ chùi chân nằm dưới nền nhà. Tim đập thình thịch, cơn giận dâng lên tận đỉnh đầu. Chiếc váy ấy, tôi chỉ mới mua và cho bé mặc duy nhất một lần khi đi tiêm ngừa – một món đồ vừa đẹp vừa đắt tiền.

Ngửi giày của hàng xóm mỗi ngày, nam thanh niên bị kết án treo / Giữa trưa không thấy con đâu, mẹ hốt hoảng chạy ra đường tìm rồi giật mình khi thấy cảnh tượng trước mắt

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi quay sang hỏi thẳng mẹ chồng, bà đáp tỉnh bơ như không, “Con gái mặc đồ đẹp sớm sẽ mất duyên, sau này xấu thì ai rước. Tôi muốn tốt cho mẹ con cô, nên mới làm vậy. Lần sau còn mua váy hoa thì tôi lại làm giẻ lau chân tiếp.” Câu nói của bà khiến tôi chết lặng, trái tim như bị bóp nghẹt.

Không thể ngờ, đây lại là cách một người bà nội đối xử với cháu mình, không chỉ không mua đồ đẹp cho cháu mà còn lấy váy vóc của cháu làm giẻ lau để "dằn mặt" con dâu! Tất cả sự kiềm chế bấy lâu nay trong tôi vỡ oà, cơn giận bốc lên khiến cả người như muốn nổ tung. Chẳng lẽ, làm con dâu phải cam chịu đến mức để con cái mình cũng bị đối xử bất công như thế?

Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng chưa từng dễ chịu. Từ ngày yêu nhau, bà đã phản đối đến cùng. Đến khi cưới, bà miễn cưỡng chấp nhận, không che giấu được thái độ bất mãn trên khuôn mặt. Đến nỗi ngày cưới, ai nhìn cũng thấy ái ngại thay tôi. Cưới xong, bà tiếp tục dằn mặt tôi, mỗi lần chồng tôi sụt sịt, bà lại đổ hết tội lên đầu tôi, cho rằng tôi “chăm chồng không ra gì.”

Khi sinh con, tôi hạnh phúc biết bao với 3 tháng ở nhà mẹ đẻ - thoải mái tự do, không cần để ý từng lời ăn tiếng nói. Nhưng từ ngày quay về nhà chồng, tôi phải sống trong sự kiểm soát gắt gao của mẹ chồng. Ngay cả việc ăn dặm của bé cũng trở thành cuộc chiến. Tôi kiên quyết không cho bé ăn dặm sớm, thế mà bà lại lén lút bón cho cháu khi tôi không có mặt. Đến khi tôi phát hiện, bà vẫn không nhận sai. Tôi và bà cãi nhau to lần ấy, từ đó bà mới bớt can thiệp vào việc chăm con của tôi.

 

Nhưng dù không can thiệp trực tiếp, bà lại đi khắp nơi nói xấu tôi. Nào là không biết cách bế con, nào là để con không đội mũ bảo vệ thóp... Lời đồn đại đến tai tôi khiến tôi càng thêm bức xúc và mệt mỏi.

Đỉnh điểm là khi tôi phải nhờ bà trông cháu để đi làm, bà không tiếc dùng những chiêu trò tinh vi hơn: sưu tầm đâu những bộ áo rách, đồ cũ cho cháu mặc, nói rằng mặc vậy sẽ “dễ nuôi, ít đau bệnh.” Đồ mới tôi mua cho cháu thì bà đem cất kỹ hoặc thậm chí cho đi. Mỗi ngày, mỗi chuyện như từng nhát dao cứa vào lòng, nhưng tôi vẫn nhịn, vẫn cố gắng để gia đình yên ổn, để bà chịu trông cháu cho tôi đi làm.

Nhưng đến hôm qua, cái váy của con gái mà bà đem ra làm giẻ chùi chân như giọt nước tràn ly. Tôi chỉ muốn bùng nổ, muốn thoát khỏi cuộc sống “sống chung với mẹ chồng” này ngay lập tức. Tuy nhiên, chồng tôi vẫn chưa đồng ý ra ở riêng. Tôi bế tắc, giận dữ, và chẳng biết làm sao để thoát khỏi mẹ chồng “quái đản” này. Có ai đã từng rơi vào hoàn cảnh này không? Làm thế nào để giữ được gia đình mà vẫn có thể tự bảo vệ con mình khỏi những điều ngang trái như thế?

1
Như Ý (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm