Đời sống

Giận tím người vì trai cưng phải rửa bát, mẹ chồng "tắt điện" khi thấy 1 thứ của con dâu

Cuộc sống của vợ chồng tôi cứ thế trôi qua, mỗi buổi sáng thức dậy tôi luôn nhìn chồng và con để lấy động lực chiến đấu với một ngày mới. Chỉ là tôi không nghĩ rằng, những công lao của mình lại bị người khác xem thường đến vậy.

Mẹ chồng tương lai khinh bỉ không muốn nhận cháu, bố tôi tuyên bố điều khiến nhà anh tái mặt / Nàng dâu khôn ngoan chớ nói thẳng thừng những điều này với mẹ chồng

Tôi kết hôn đến nay cũng đã được hơn 3 năm. 31 tuổi mới lập gia đình, bố mẹ tôi thì mừng hơn bắt được vàng vì tưởng con gái đã quyết ở vậy đến già, mẹ chồng thì phản đối ra mặt vì không muốn cậu con trai quý hơn vàng lại lấy phải "gái ế".

Chồng tôi hơn tôi 1 tuổi thôi nhưng do khung xương nhỏ nên trông rất trẻ. Dù đã quen nhưng thú thật tôi vẫn không khỏi chạnh lòng khi hai vợ chồng ra ngoài nhiều khi bị người ta nhận nhầm là chị em, đặc biệt sau khi tôi sinh con, lão ấy trông lại càng phong độ.

Chồng tôi hiện là công chức nhà nước, công việc nhìn chung cũng nhẹ nhàng, có thời gian dành cho gia đình. Tôi trước đây cũng được bố mẹ xin cho vào làm hợp đồng trong một công ty vốn Nhà nước song làm được vài tháng thì tôi tự xin ra vì đồng lương bèo bọt quá. Ngày ấy mẹ tôi còn trách mãi, tôi thì chỉ cười xòa rồi nói mình số con trâu, chịu khổ quen rồi, nhàn hạ không chịu được.

Sau khi chuyển ra, tôi xin vào một công ty tư nhân với vị trí phiên dịch viên. Thời gian đầu quả thực khó khăn khi tôi phải đi theo sếp lê la khắp các công trường. Thế nhưng công việc đó cũng cho tôi rất nhiều kinh nghiệm để có được khoản thu nhập sau này.

Tôi làm thêm công việc bán hàng online, bán các đặc sản vùng miền, một thứ nghe có vẻ không liên quan lắm đến công việc tôi đang làm. Những ngày đầu vất vả lắm khi tôi phải chạy đi chạy lại lo đủ thứ từ nguồn hàng đến việc làm sao để hàng được bảo quản tốt nhất. Cũng may có lẽ nhờ bạn bè đông nên sau 1 năm bán hàng, tôi cũng có được một lượng khách hàng thân thiết nhất định. Ngày quyết định kết hôn, tôi không để bố mẹ phải lo lắng một đồng mà bàn với chồng hai đứa sẽ chi hết tất cả các khoản. Tôi không nghĩ rằng việc này lại khiến mẹ chồng thêm ảo tưởng về con trai mình.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chồng tôi vốn là niềm tự hào của cả nhà. Mẹ chồng tôi thuộc tuýp người cổ điển, trọng nam khinh nữ ra mặt. Bà còn định sau khi hai đứa kết hôn sẽ lên sống cùng con trai, may mà bố chồng tôi không đồng ý nên bà đành ở lại quê. Tôi thật không dám tưởng tượng cuộc sống của mình nếu sống chung với mẹ chồng sẽ thế nào.

Sau khi sinh bé đầu lòng, công việc của chồng tôi có nhiều biến động khiến anh không khỏi nàn lòng. Lương thì thấp, lậu không có lại vẫn phải cố gắng chuyện học hành cho có bằng cấp nọ kia, anh chán nản rồi nói với tôi về kế hoạch nghỉ việc ra ngoài làm. Thú thật kinh tế trong nhà giờ hầu như là mình tôi cáng đáng, tôi có dám bảo chồng đưa tiền gì đâu vì nghĩ lương anh có mấy đồng vừa phải chi tiêu cá nhân, vừa phải học thạc sĩ. Thế nhưng tôi cũng động viên chồng an tâm công tác vì dù gì công việc đó cũng nhẹ nhàng, không phải bon chen như ở ngoài. Hơn nữa chồng tôi cũng có thời gian để chăm sóc cho gia đình, giúp đỡ vợ vì tôi thì quá bận.

Cuộc sống của vợ chồng tôi cứ thế trôi qua, mỗi buổi sáng thức dậy tôi luôn nhìn chồng và con để lấy động lực chiến đấu với một ngày mới. Chỉ là tôi không nghĩ rằng, những công lao của mình lại bị người khác xem thường đến vậy.

Hôm đó tôi đang ở trong phòng livestream bán hàng nên không biết mẹ chồng lên chơi. Chỉ là vừa mở cửa để ra đi vệ sinh thì nghe thấy mẹ chồng đang quát tháo ầm ĩ:

"Vợ đâu mà mày phải đứng rửa bát thế này. Đàn bà trong cái nhà này chết hết rồi sao. Có mỗi đẻ với chăm nom nhà cửa mà không làm được thì làm gì".

 

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Vừa nghe thấy mẹ chồng nói vậy, tôi liền hiểu ra vấn đề. Hóa ra bà vẫn luôn nghĩ rằng tôi là người ăn bám chồng, công ăn việc làm không ổn định như con trai bà. Chồng tôi biết tôi đang bận, hơn nữa lúc nãy đi chợ cơm nước là do tôi làm nên anh mới giúp rửa bát, chẳng ngờ đang làm thì mẹ chồng bất ngờ lên chơi.

Tôi bước ra nhờ chồng đi siêu thị mua hộ chút đồ. Chờ anh vừa đi khuất, tôi chạy vào phòng lấy một cuốn sổ ra đưa mẹ chồng.

 

"Mẹ ạ! 3 năm làm dâu mẹ chưa bao giờ con than thở một câu về chuyện tiền nong nên có lẽ mẹ nghĩ là do con không kiếm ra tiền, ăn bám con trai mẹ. Anh ấy lương tháng 7 triệu, chỉ đủ tiêu và tiền học thạc sĩ, còn lại tất cả các khoản chi tiêu ghi chép trong cuốn sổ này và tài khoản tiết kiệm 500 triệu kia đều là do con làm ra cả. Bọn con đã định sẽ biếu bố mẹ một ít để xây lại căn nhà ở quê, không ngờ mẹ luôn coi thường con như vậy".

Mẹ chồng tôi nghe vậy liền cầm cuốn sổ lên đọc rồi im bặt. Tôi không muốn làm mẹ chồng con dâu trở nên khó xử xong hôm nay, là bà thực sự đã coi thường tôi quá rồi.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm