Đời sống

Hay tin con dâu có bầu khi chồng vừa mất, mẹ chồng vội đuổi tôi ra khỏi nhà nhưng sau đó thì khóc cạn nước mắt

Sau khi chồng qua đời, tôi quyết định ở lại nhà mẹ chồng vì bà cũng chỉ sống một mình.

Chồng mất nên con dâu bị loại khỏi danh sách thừa kế nhưng tuyên bố của mẹ chồng khiến cả nhà nín lặng / Nửa đêm không thấy chồng, tôi đi tìm thì bất ngờ nghe giọng nói của anh ở phòng kế bên

Tôi kết hôn muộn ở tuổi 35, khi đã ổn định sự nghiệp và sẵn sàng xây dựng một mái ấm. Vợ chồng chúng tôi mong chờ một hạnh phúc tuy muộn màngnhưng đầy trọn vẹn.

Tuy nhiên, cuộc đời lại một lần nữa thử thách tôi,như cáchmà mẹ tôi từng trải qua khi ba mất sớm lúc bà mới 40 tuổi, và tôi cũng trở thành góa phụ ở tuổi 37. Mọi dự định của tôi và chồng đều tan vỡ, như thể số phận đã an bài.

Hay tin con dâu có bầu khi chồng vừa mất, mẹ chồng vội đuổi tôi ra khỏi nhà nhưng sau đó thì khóc cạn nước mắt - 1

Mẹ chồng tức giận khi thấy tôi có dấu hiệu ốm nghén. (Ảnh minh họa)

Sau khi chồng qua đời, tôi quyết định ở lại nhà mẹ chồng vì bà cũng chỉ sống một mình. Nhưng chúng tôi lại không hợp nhau vì ngay từ đầu, bà đã phản đối cuộc hôn nhân của tôi và chồng. Bà luôn tin rằng "lấy vợ xem mẹ", và khi thấy mẹ tôi mất chồng sớm, bà linh cảm rằng chồng tôi cũng có thể gặp số phận tương tự. Và dù tôi cố gắng thế nào, điều đó cũng đã xảy ra.

3 tháng sau khi chồng mất, tôi dồn hết tâm trí vào công việc, cố gắng quên đi nỗi buồn. Tôi cũng tránh tiếp xúc nhiều với mẹ chồng vì không muốn nghe lại những lời nhắc nhở về quá khứ đau lòng. Khi tinh thần ổn định hơn, tôi quyết định thực hiện thụ tinh ống nghiệmvì trước đó, chồng tôi đã kịp gửi tinh trùng ở bệnh viện.

Tôi chưa kể cho mẹ chồng về việc này vì muốn chờ sau 3 tháng, khi mọi chuyện ổn định hơn, mới thông báo. Nhưng một ngày nọ, trong bữa cơm, tôi bắt đầu có dấu hiệu ốm nghén. Chạy vội vào nhà tắm, khi trở ra, tôi thấy mẹ chồng nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.

Bà hỏi thẳng:“Sao nhìn con giống bị ốm nghén vậy? Chồng con còn chưa kịp xanh cỏ mà đã cóngườikhác rồi à?”.

Tôi choáng váng và giận dữ vì không ngờ bà lại có suy nghĩ tồi tệ về mình như vậy. Tôi đáp lại cay đắng:“Nếu bây giờ con có bầu, mẹ có tin là của chồng con không?”.

 

Mẹ chồng gằn giọng:“Côra khỏi nhà này ngay! Nhà này không chứa loại con dâu như cô”.

Trong cơn giận, bà lôi hết quần áo của tôi ném ra ngoài. Quá phẫn nộ, tôi ôm đồ về nhà mẹ đẻ mà không tiết lộ sự thật về đứa con. Tôi cũng không có ý định làm lành, nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc.

Vài tháng sau, tôi không ngờ một buổi sáng mẹ chồng lại đứng trước cửa nhà tôi, tay xách vài con gà và nhẹ nhàng gọi: “Con ơi, mở cửa cho mẹ”.

Tôi kinh ngạc mở cổng, mẹ chồng vội chạy đến xoa bụng tôi rồi nói với giọng đầy hối lỗi:“Nhà này phước lớn quá con ạ, may mắn mẹ vẫn còn có cháu đích tôn”.

Tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra, thì mẹ tôi từ trong nhà bước ra và giải thích:“Hôm nọ mẹ có qua nhà bà thông gia, mang theo hóa đơn chi phí trữ tinh trùng của vợ chồng con. Mẹ kể cho bà nghe về việc hai con đã chuẩn bị trước khi chuyện buồn xảy ra, nên bà khóc cạn nước mắt vì suýt nữa thì mất luôn đứa con dâu hiếu thảo và thằng cháu đích tôn".

 

Nghe mẹ tôi nói, tôi cảm thấy mình thật có lỗi, cúi mặt xin lỗi mẹ chồng vì đã để mất bình tĩnh và gây ra hiểu lầm suốt thời gian qua. Bà mỉm cười, ôm tôi và nói:“Mọi chuyện qua rồi, từ giờ hãy chăm sóc tốt cho cháu mẹ, mẹ chỉ mong có cháu để bù đắp nỗi mất mát của cả gia đình chúng ta”.

Từ ngày đó, tôi lại trở về dưới mái nhà mẹ chồng, nơi bà chăm chút cho tôi và đứa cháu trong bụng bằng tất cả tình yêu thương và sự tận tụy.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm