Kẻ nghèo và những điều bất hạnh nhất, đọc đến đâu gật gù đến đó
Biết đủ ắt thấy an vui, than nghèo kể khổ cả đời bi thương / Chính vì theo đuổi những thứ sai lầm mới khiến con người ta đau khổ
Có một sự thật mà tất thảy ai cũng phải gật đầu thừa nhận rằng trên đời này sinh ra bất cứ ai cũng không muốn mình phải sống trong cảnh nghèo khổ. Nếu như không quá tham vọng một cuộc sống nhung lụa, phú quý thì chí ít con người cũng mong mỏi mình có một gia đình hòa thuận, một cuộc sống đủ ăn, đủ mặc có chút của để dành.
Thử hỏi trên đời này có ai hi vọng mình sống trong cái cảnh nghèo túng đâu. Nghèo cũng có đến năm bảy loại nghèo, nhưng chung quy đã nghèo thì chỉ thấy bất hạnh. Nghèo đến độ mà cơm không đủ no, áo không đủ mặc thì quả thực là khốn khổ vô cùng.
Nghèo còn có một kiểu nghèo tột cùng đó chính là đã nghèo khó còn mắc nợ người đời. Khi thiếu tiền, khi túng quẫn đi vay mượn để ăn uống, để có thể gắng gượng trước cuộc sống đầy khắc nghiệt này. Thế nhưng khổ một nỗi nghèo quá mà vay mượn người ta rồi lại chẳng có khả năng mà trả rồi cứ khất nợ hết lần này đến lần khác. Chủ nợ đến nhà như khách lâu năm ngày nào cũng đến dai dẳng càng khiến cuộc sống mưu sinh đi vào ngõ cụt. Kết quả cuối cùng mà không ai mong muốn chính là bị siết nhà, bị đánh đập và đó chính là điều cực kì bất hạnh.
Còn có một kiểu bất hạnh đó chính là bất hạnh vì ham muốn. Đã nghèo lại có nhiều ham muốn quả thực khiến đời sống thêm túng quẫn, khổ cực. Khi không được bằng người này người nọ rồi sinh ra xấu tính, so đo.
Nhưng khi nghèo khổ mà người ta không giữ được cái tâm, con người thay tâm đổi tỉnh trở nên thực dụng hơn. Con người ta đã nghèo về vật chất thậm chí nghèo luôn cả về tinh thần. Đó chính là không nghe nhiều, không đọc nhiều lại càng không chia sẻ chính là một kiểu bất hạnh.
Có lẽ bất hạnh nhất của nghèo đó chính là không có trí tuệ. Đã nghèo hơn người ta thì cần thông minh để biết đường tính toán, biết đường làm ăn mà thoát nghèo. Vậy mà nghèo rồi lại còn dại dột, nhẹ dạ cả tin thì thật sự không biết đến khi nào kiếp người mới thoát.
Kẻ nghèo thì có muôn vàn cái khổ, khổ hết trước lại đến khổ về sau chẳng bao giờ thoát khỏi. Cuộc sống thì vẫn cứ tuần hoàn mà kẻ nghèo thì lại chẳng có lấy một cơ may để thoát khỏi cái nghèo thì hãy an yên mà sống. Sống trên đời thoát nghèo thôi chưa phải tất cả. Thay vì gồng mình lên, nỗ lực để thoát nghèo mà lại đi vay mượn người ta để thoát nghèo thì đó là điều xấu, điều đáng lên án và bản thân phải hổ thẹn.
Người ta thường nói: “Nghèo cho sạch, rách cho thơm”. Dù kẻ nghèo có nhiều bất hạnh nhưng tự chấn an bản thân rằng: “Nghèo có cái khổ của nghèo, giàu có cái khổ của giàu”. Đời sống là công bằng và chắc chắn khi ta thiếu thốn thứ này sẽ được đền đáp lại bằng một thứ khác nếu không phải là vật chất thì đó sẽ là tinh thần. Tuy phải đối đầu với biết bao nhiêu bất hạnh là vậy nhưng kẻ nghèo vẫn cứ sống, vẫn tiếp tục cuộc sống một cách bình tĩnh, mạnh mẽ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Thót tim lúc nửa đêm: Mẹ chồng bất ngờ làm điều không tưởng khi tôi trèo thang bỏ trốn
Con lợn nặng cả tạ nhưng có 1 bộ phận chỉ nặng 2 lạng vô cùng quý, bổ như nhân sâm, không phải ai cũng biết để ăn
Các cụ khuyên nhủ: 'Con rể lên giường, nhà tan cửa nát', tại sao lại nói như vậy?
Sự khác biệt giữa những người thường xuyên đến thăm mộ và những người không đến là gì?
Lời răn dạy của người xưa: 'Khi đến tuổi 49, đừng ở lại bốn nơi này!', ý nghĩa thực sự đằng sau là gì?
Cắm tăm vào ấm siêu tốc: Lợi ích tuyệt vời không phải ai cũng biết