Đời sống

Không phải con cái bất hiếu, hóa ra đây chính là điều khiến cha mẹ buồn nhất

Hiếu kính là thứ khó nhất trên đời, nhưng khiến cha mẹ buồn lòng lại dễ như trở bàn tay. Nỗi buồn lớn nhất của cha mẹ không phải là bất hiếu, mà chính là phải kính cẩn, nghiêng mình trước đứa con mình dứt ruột đẻ ra.

Trắc nghiệm: Bức tranh rùng rợn nói lên điều bạn sợ hãi nhất trong cuộc sống? / Cuộc sống như "địa ngục" bên người chồng keo kiệt "đo lọ mắm, đếm củ hành"

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Chuyện một cây táo vẫn luôn đợi chờ vô vọng một cậu bé

Có một câu chuyện ngạn ngữ, ngày xưa, có một cây táo rất to. Một cậu bé rất thích đến chơi với cây táo mỗi ngày. Cậu thường trèo lên ngọn, hái táo ăn, và ngủ trưa trong bóng cây râm mát. Cậu yêu cây táo và cây cũng rất yêu cậu. Thế nhưng khi khôn lớn, cậu không còn quay lại nữa.

Bỗng một ngày, cậu bé trở lại chỗ cây táo với vẻ mặt buồn rầu. Cậu bảo, cậu muốn có tiền mua đồ chơi. Cây vui sướng đáp, cậu có thể hái tất cả táo của ta và đem bán, rồi cậu sẽ có tiền. Cậu bé rất mừng, hái toàn bộ táo trên cây và sung sướng bỏ đi, rồi không quay lại nữa.

Rồi đến một ngày nọ, cậu bé năm xưa đã trở thành một chang trai, cậu quay lại. Vẫn với vẻ mặt buồn rầu, cậu than thở, gia đình cậu đang cần một mái nhà để trú ngụ, nhưng không biết phải làm sao. Cây vui sướng bảo, cậu có thể chặt cành của ta để dựng nhà. Chàng trai chặt hết cành cây và sung sướng bỏ đi, rồi không quay lại nữa.

 

Một ngày hè nóng nực, chàng trai giờ đã có tuổi, quay lại. Vẫn với vẻ mặt buồn rầu, cậu than thở, cậu muốn được đi chèo thuyền thư giãn để vơi bớt muộn phiền. Cây vui sướng bảo, cậu hãy dùng thân của ta để đóng thuyền. Người đàn ông chặt thân cây làm thuyền, sung sướng bỏ đi, rồi không quay lại nữa.

Nhiều năm sau, cậu bé năm xưa trở lại, cây táo không còn vui vẻ nữa mà buồn rầu xin lỗi trong nước mắt, vì chẳng còn gì cho cậu được nữa. Cậu bé đáp: cháu chẳng cần gì nhiều, chỉ cần một chỗ ngồi nghỉ mà thôi, cháu mệt mỏi quá rồi.

Cây táo ấy, cũng giống như cha mẹ chúng ta. Luôn sẵn sàng hy sinh tất cả để bản thân ta no đủ. Còn phần mình luôn nhận phần thiệt. Hôm nay ta được cho một bộ áo đẹp, miếng cơm ngon, học hành tử tế, có nghĩa cha mẹ đã phải hy sinh và từ bỏ một thứ gì đó.

Điều khiến cha mẹ buồn nhất chính là cẩn trọng trước con cái

12d
Ảnh minh họa

Chúng ta, khi còn bé cha mẹ là tất cả: là bạn bè để ta chơi đùa, con ngựa để ta cưỡi, nguồn thông thái để ta tích lũy kiến thức. Mẹ là người trong nguồn, tinh lành và thanh mát. Cha là đỉnh núi hiên ngang, vững chãi, luôn che chở và mang lại bình yên cho ta.

 

Thế nhưng khi ta lớn lên, "ngọn núi" sao nhỏ bé kỳ lạ? Nước trong nguồn cũng chẳng còn mênh mông? Đó là lúc cha mẹ đã già rồi, đã hy sinh hết tất cả cho ta, chẳng còn gì ngoài tấm thân còm cõi. Đó là khi bố mẹ về già. Họ có nhiều điều không dám hỏi, không dám đề cập với con. Là vì con cái dần thay đổi, trở nên thiếu kiên nhẫn, mãnh mẽ và uyên bác hơn nên dần xem thường người cha, mẹ. Điều đó biến họ thành một "con nhím" thận trọng, chỉ biết lặng lẽ cất dấu nỗi buồn và hồi ức đẹp đẽ trong tim.

* Thông tin chỉ mang tính tham khảo, chiêm nghiệm.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm