Không rượu, không thuốc, không gái gú vẫn bị vợ bỏ vì 700 nghìn
"Vắt cạn" sức bên người tình từ khách sạn bước ra, tôi hoảng loạn nhìn mẹ gục xuống bên kia đường / Thấy chồng hay đi cà phê với học viên sau giờ làm, tôi định tung hê mọi chuyện nhưng nghe lời tâm sự từ anh khiến bản thân xấu hổ vô cùng
2 năm yêu nhau, hiểu và yêu thương nhau hết mực, tôi tin tưởng chồng mình sẽ là người đàn ông mang lại cho tôi cuộc sống sung sướng, đủ đầy. Điều đó tôi không nghĩ sai vì anh là người tham vọng, có chí tiến thủ và hơn hết anh rất biết chi li, tính toán. Chỉ cần là việc có lời, anh lập tức tính chuyện thu tiền. Điều đó khiến tôi cảm thấy tin tưởng ở chồng.
Anh không hào nhoáng cũng không quá hào phóng, không chi tiêu những việc vô ích đặc biệt là chuyện quà cáp cũng không phô trương. Ban đầu có chút buồn vì chuyện đó nhưng rồi tôi cũng quen với cách chi tiêu của anh. Hơn 2 năm yêu đủ để hiểu và đủ để tính chuyện hôn nhân. Anh nói không cần yêu lâu cho đỡ tốn kém, nếu thực sự cảm thấy hợp nhau thì tính chuyện vợ chồng còn tu chí vì con cái gia đình. Sự thẳng thắn của anh có đôi chút làm tôi suy nghĩ nhưng rồi tôi cũng gật đầu làm vợ anh với hi vọng sẽ có được sự ổn định.
Nhiều khi tôi tự nhủ có phải mình đã quá kì vọng và mơ tưởng hão huyền hay không. Có lúc tôi còn nghĩ mình sống quá mộng mơ mà không thực sự hài lòng với một người thực tế như anh… Tự thấy mình không đúng với những gì anh dành cho tôi.
Ngày cưới cũng không quá cầu kì. Từ khi làm vợ chồng, anh bắt đầu tính toán chi li tiết kiệm hơn nhiều. Có đôi lúc sự tiết kiệm của anh làm tôi choáng. Anh còn không cho tôi sắm đồ đạc, không cho tôi mua nhiều quần áo. Tôi cảm thấy mệt mỏi với sự kiểm soát túi tiền của chồng. Anh không đưa tiền cho vợ quản như người ta vì sợ vợ tiêu hoang phí. Có việc gì cần tôi cũng đều phải hỏi anh. Tiền đi làm hàng tháng của tôi anh cũng bắt tôi phải để riêng ra rồi tiêu những gì phải ghi vào. Quần áo có cái mới là anh phải hỏi cho rõ ràng giá cả. Tôi nói dối thì lập tức bị anh bắt thóp vì anh sẽ tra trên mạng ra bộ đồ đó ngay.
Ngày anh đi làm, mang cơm trưa, tối về ăn cơm với vợ. Đối với người khác đó là điều vô cùng tốt. Tôi cũng đã từng nghĩ quá tốt vì vừa vệ sinh vừa có thể tiết kiệm tiền ăn, cũng không khiến anh ra ngoài lung tung. Anh không hút thuốc, không tụ tập rượu chè, không gái gú. Những cuộc hẹn hò của bạn bè, anh cắt hết. Anh không muốn vướng vào bất cứ thứ gì liên quan tới rượu chè, ảnh hưởng thời gian làm việc của anh. Tất cả thời gian hay các phi vụ đi chơi, anh đều quy ra lợi ích và tiền.. Có lúc tôi cảm thấy ngột ngạt khi sống bên người chồng này. Một năm anh chỉ cho tôi về nhà mấy lần và tính toán chi li chi phí đi lại, còn chuyện đi du lịch thì chắc chắn là không có.
Tôi tụ tập bạn bè, anh tỏ ra không hài lòng, hết sức khó chịu vì tôi tiêu tiền vô tội vạ. Có nhiều lần hai vợ chồng cãi nhau vì lý do nếu không chi tiền thì làm gì có bạn.
Những năm làm vợ chồng, tôi đã chịu đủ ấm ức từ anh nhưng tất cả đều nhịn vì nghĩ cho cùng anh cũng vì gia đình. Có tiền anh cũng sắm sửa đồ đạc trong nhà không thì dành vào sổ tiết kiệm nên không có lý do gì tôi và anh bỏ nhau cả. Chỉ là lâu dần cuộc sống quá bức bách khiến tôi cảm thấy mình như sống trong tù.
Lần gần đây nhất là chuyện người bạn thân tri kỉ của tôi ở Sài Gòn ra. Tôi đã hẹn bạn đi ăn và yêu cầu chồng phải thanh toán bữa ăn này. Có bàn bạc với chồng rồi và anh cũng đã ậm ờ đồng ý. Tôi nghĩ chuyện lớn như thế anh chắc chắn sẽ không vì tiết kiệm mà tính toán. Bạn tôi là người rất thân với tôi, thân như chị em vậy…
Nhưng trong bữa ăn hết 700 nghìn ấy, tôi đã quá choáng váng khi lúc thanh toán anh lại đứng lên nghe điện thoại. Tiền anh để trong ví cả, tôi không có xu nào trong người. Tôi yêu cầu bạn tôi đợi chồng thanh toán thì cô ấy đã vì ngại mà nhanh chóng đứng lên trả.
Bữa ăn ấy với người khác thì sẽ nghĩ chồng tôi vô tình nghe điện thoại lúc đó nhưng chỉ có tôi hiểu, đó là chiêu trò của anh. Đã nhiều lần anh làm như vậy để trốn việc thanh toán.
Lần này về nhà, tôi và anh đã cãi nhau một trận to. Anh không chối cãi hành động của mình, anh còn cho đó là điều nên làm. Anh nói bạn tôi giàu có như vậy thì để cô ấy trả chứ sao. Tôi không thể chấp nhận nổi lối ứng xử của chồng. Giàu có không có nghĩa là lợi dụng bạn bè. Cô ấy ra Hà Nội thì tôi phải là người mời hơn nữa khi tôi vào Sài Gòn, cô ấy cũng hết lòng chăm sóc. Một bữa ăn 700 nghìn thực sự quan trọng với anh vậy sao?
Cãi nhau mà anh không chịu nhận sai. Bực bội, tôi dọn về nhà mẹ đẻ ở những ngày đó. Không hiểu sao thời gian ở bên mẹ tôi lại thấy mình được sống thảnh thơi, vui vẻ và thoải mái như thế. Hóa ra bấy lâu nay tôi đã tự giam mình trong lồng, đến đi cũng không được đi tự do, đến chơi cũng không được chơi tự do… Tôi cảm thấy đúng là mình đã tự hành hạ bản thân.
Tưởng anh sẽ vì vậy mà hối cải nhưng anh nhất định không đến đón tôi còn cho là tôi sĩ diện hão, tiêu tiền như thế bao giờ mới giàu. Anh còn nói những mối quan hệ nào lợi lộc với mình thì mới đầu tư tiền bạc chứ nếu không thì sao phải bỏ tiền túi của mình ra?
Vì câu nói đó, tôi cảm thấy anh và tôi không thể tiếp tục đi chung con đường. Một chuyện không sao, nhiều chuyện cộng lại chính là điều không thể nào chấp nhận được. Tôi quyết định ly hôn vì sai mà không chịu hối cải, vì chỉ biết mình không biết người. Sống như vậy chỉ làm cả hai mệt mỏi mà thôi…
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Tử vi ngày 23/12/2024 của 12 con giáp: Tuổi Tý tài lộc dồi dào, tuổi Thân đối diện thử thách lớn
Chăm sóc mẹ chồng suốt 13 năm nhưng không có tên trong di chúc: Sau khi bà mất 5 ngày, tôi được yêu cầu đến ngân hàng
Bán sạch của vàng cưới để lo viện phí cho bố chồng nhưng bố chỉ di chúc cho 35 triệu. Ngày ra ngân hàng, nghe đọc số tiền thực nhận mà tôi run rẩy
Mua ổi nên chọn quả sần sùi hay trơn nhẵn? Thêm một điểm này đảm bảo ổi ngon ngọt, không bị chát
Tuần mới (23-29/12): 4 con giáp rước lộc thần tài, kết thúc năm 2024 đầy rạng rỡ
Nam du học sinh từ chối ở nhà trọ, sẵn sàng bay quãng đường 9000km về nhà với chi phí 38 triệu/tuần