Đời sống

Luôn tin tưởng ông chồng khù khờ của mình, ngờ đâu chỉ nhờ một lọ phấn rôm mà cô vợ phát hiện sự thật không thể đau lòng hơn

Về đến nhà Dung sững người mất 5 giây vì thấy giày của chồng lại ở bên cửa nhà Liên, trong khi anh mới nói là đang họp ở cơ quan.

3 năm sau ngày bị chồng đuổi ra khỏi nhà, lần gặp lại tôi chết lặng thấy chồng... / Chồng đi ra ngoài tới khuya mới về, vừa tới cửa anh đã ném vào người tôi tờ đơn ly hôn và bảo: "Cô với con cút đi đâu thì cút"

Vợ chồng Dung sống ở khu chung cư này được 9 năm, hàng xóm sát vách đều là đồng nghiệp cùng cơ quan Tuấn – chồng Dung nên mọi người thân thiết nhau lắm, coi như anh em trong nhà.

Trước đây vợ chồng Long, Liên cùng là đồng nghiệp của Tuấn, may mắn thế nào lại được lãnh đạo xếp cho về ở căn giáp nhà Dung, thành ra anh em càng quý nhau hơn. Có chuyện gì lớn bé hay đồ ăn thức uống gì đều chia sẻ cùng nhau.

1 năm trước, Long phải chuyển công tác vào kho ở Kiên Giang. Ở nhà chỉ còn Liên và 1 đứa con nhỏ nên ăn uống thất thường. Thi thoảng mưa gió mất điện là Dung lại gọi Liên sang ngủ cùng cho vui. Mấy lần đầu Tuấn tỏ ra khó chịu nhưng vợ cứ gạt đi, bảo: “Chồng cô ấy đi vắng, nhà chỉ có 2 mẹ con nên buồn, sợ là đúng rồi. Mình là hàng xóm phải quan tâm nhau chứ anh”.

1
Ảnh minh họa.

Khi Liên thông báo đang mang bầu bé thứ 2, Dung vui lắm, cô còn tranh thủ đi mua 2 cái váy bầu tặng hàng xóm. Thỉnh thoảng chồng Liên về, anh còn gửi gắm vợ cho Liên: “Em đi xa mà vợ lại bụng mang dạ chửa, có gì phải nhờ vả anh chị bên này giúp đỡ”.

Dung cười phớ lớ đáp: “Chú yên tâm, tôi coi cô Liên như em gái, sinh đẻ gì cứ để vợ chồng tôi lo”.

Dung kể: “Mình vẫn vô tư như vậy cho tới đêm cô Liên trở dạ sinh con thì mình bắt đầu nhận thấy sự thay đổi rõ rệt ở chồng mình”. Đêm hôm ấy khoảng 3h sáng, lúc Dung đang ngủ say thì có chuông điện thoại nhưng không phải của Dung mà là của Tuấn. Tuấn chồm dậy vồ lấy điện thoại rồi nói gấp khiến Dung tỉnh giấc. Ngay sau đó, Tuấn vỗ vợ:“Cô Liên sắp đẻ rồi, để anh sang xem có gì thì giúp cô ấy một tay”.

Dung thắc mắc: “Anh đàn ông thì biết gì chuyện sinh nở của phụ nữ. Anh ở nhà với con để em đi”.

“Không được, em yếu như vậy làm sao bế cô ấy lên xe được. Thôi, để anh, em cứ ngủ đi”.

 

Vừa nói Tuấn vừa mở tủ lấy áo, anh còn lẩm bẩm thêm: “Sao không chờ ban ngày ban mặt hãy đẻ, chọn đúng lúc đêm hôm thế này”.

Dung cười: “Anh đúng là, có ai đi đẻ mà chờ sáng trăng không?”.

6h sáng, chồng Liên ở Kiên Giang đã về đến Hà Nội. Dung gọi điện giục chồng về để chồng Liên vào thay, thế mà Tuấn gắt: “Em vội cái gì, đã giúp thì giúp cho trót, trưa anh về”.

Những ngày sau khi Liên ở viện về, Tuấn thấp thỏm mất ăn mất ngủ khiến Dung nghi ngờ. Cô hỏi thì anh chỉ bảo: “Tết nhất đến nơi, cơ quan nhiều việc nên anh lo”.

Chồng Liên chỉ xin về phép được 1 tuần rồi lại phải trở về đơn vị. Mẹ đẻ chưa về hưu, còn mẹ chồng Liên thì mắt kém nên cũng không ra chăm con dâu được. Vậy là mọi việc về ăn uống chăm sóc cho sản phụ mới sinh Dung đều nhận hết.

 

Chiều thứ 6, Dung chủ động xin sếp cho nghỉ buổi chiều để về làm lễ cúng ông Công. Vì trước nay việc cúng bái toàn do Dung lo nên cô cũng không báo cho chồng. Với lại tối qua Tuấn cũng bảo chiều nay sẽ có cuộc họp quan trọng nên cô quyết định tự làm.

Vợ luôn tin tưởng ông chồng khù khờ của mình, ngờ đâu chỉ nhờ một lọ phấn rôm mà cô phát hiện sự thật không thể đau lòng hơn - Ảnh 2.
Ảnh minh họa.

Trên đường về Dung nhận được tin nhắn của Liên nhờ mua hộ lọ phấn rôm cho bé con nên cô tranh thủ tạt vào mua luôn. Về đến nhà Dung sững người mất 5 giây vì thấy giày của chồng lại ở bên cửa nhà Liên, trong khi anh mới nói là đang họp ở cơ quan.

Tò mò nên chưa kịp cất đồ Dung đã nhẹ bước sang nhà Liên, vì cửa hé mở nên cô vào luôn. Từ trong phòng vọng ra là tiếng của Tuấn nựng con bé:

“Em thấy chưa, con gái giống hệt mẹ thế này thì chả ai phát hiện đâu. Em cứ cố gắng ăn uống cho hồi sức để sang năm sinh cho anh một thằng cu nữa”.

Liên véo má chồng Dung nhõng nhẽo: “Nỡm ạ, tham vừa thôi”.

 

Dung sốc đến nỗi làm rơi toàn bộ số đồ trên tay khiến Tuấn và Liên giật mình. Cả 3 người tá hỏa nhìn nhau, Tuấn run rẩy muốn giải thích nhưng Dung xua tay: “Đủ rồi, để tôi gọi chồng cô Liên về đây rồi 4 mặt một lời giải quyết cho xong. Mọi việc đã đến lúc kết thúc rồi”.

Nói xong, Dung bỏ về nhà khóa cửa nằm khóc. Cô cũng đã gọi điện cho chồng Liên về để xử 2 kẻ ngoại tình kia, thế nhưng thật sự trong lòng cô rối bời lắm, cô không biết mình phải làm sao nữa. Có lẽ đến nước này cô phải dứt khoát thôi, sự phản bội này không chỉ đơn thuần là ngoại tình nữa. Anh ta tính toán đến mức còn có ý định sinh đứa thứ 2 với người tình cơ mà. Dung đau đến nghẹt thở viết từng chữ trong đơn ly hôn, cô tự dặn lòng, sẽ đau một lần rồi thôi.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm