Đời sống

Màn đối đầu bất ngờ giữa mẹ chồng và con dâu: Nguyên nhân đằng sau mọi xung đột lâu nay

DNVN - Lần đầu tiên trong suốt nhiều năm sống chung, tôi chứng kiến cảnh mẹ chồng và con gái lớn tranh luận gay gắt. Câu chuyện mở ra một sự thật khiến tôi không khỏi bàng hoàng – hóa ra, những hành động xa lánh, ăn riêng và từ chối tiền tôi đưa bấy lâu của bà đều có lý do.

Phơi bày sự thật: Em dâu lên mạng kể xấu mẹ chồng, nhưng ai mới thực sự là người oan ức? / Bàng hoàng phát hiện bí mật trong tủ chén, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu thay đổi đầy bất ngờ!

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tất cả bắt đầu khi tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện trong phòng giữa mẹ chồng và hai đứa cháu. Bà vừa đi chợ về, gọi cháu trai vào, cẩn thận lấy ra một gói kẹo từ túi vải và nhẹ nhàng đặt vào tay cháu: “Quà bà đi chợ về cho con đây.”

Thằng bé vui mừng cảm ơn bà, nhưng chưa kịp mở gói kẹo, con gái lớn 13 tuổi của tôi đã lao vào giật phắt khỏi tay em, ném xuống đất rồi gắt gỏng: “Đừng ăn nữa! Đồ rẻ tiền mua ngoài chợ đầy chất bẩn, ai biết có an toàn không! Bà ơi, bà đừng mua mấy thứ này nữa được không?”

Câu nói lạnh lùng của cháu gái khiến mẹ chồng tôi cúi xuống nhặt lại gói kẹo với một nét mặt đầy tổn thương. Bà chậm rãi nói, giọng run run: “Bà biết là rẻ, nhưng đó là tiền bà tự kiếm được. Bà không muốn các con nghĩ rằng bà là người ăn bám nên bà đã dành dụm mua cho các cháu. Nếu con không thích, lần sau bà sẽ cố gắng dành nhiều tiền hơn để mua thứ tốt hơn cho con.”

Thay vì thông cảm, con gái tôi vẫn gắt gỏng: “Không cần đâu bà! Mẹ mua đủ đồ ngon rồi, bà cứ giữ lại mấy đồng của mình đi.”

 

Không chịu nổi thêm nữa, tôi lao vào phòng, bắt con xin lỗi bà ngay. Nhưng con gái tôi chỉ ngước lên, thốt ra một câu làm tôi đứng sững người: “Chẳng phải mẹ cũng từng bảo bà bẩn và tiết kiệm quá mức sao?”

Tôi bàng hoàng. Những lời tôi từng thốt ra trong lúc bực tức hóa ra đã in sâu vào đầu con mình. Như một cú đấm trực diện, câu nói của con khiến tôi nhận ra bao lâu nay mình đã tạo nên hình ảnh một người mẹ chồng “tệ bạc” trong mắt các con.

Chưa bao giờ tôi thấy rõ hơn lý do vì sao mẹ chồng từ chối những đồng tiền tôi đưa, vì sao bà luôn tự mình làm lụng bán từng mớ rau ngoài chợ. Bà sợ rằng tôi sẽ xem bà như một gánh nặng, một người vô dụng phải ăn bám. Nỗi lo sợ ấy đã khiến bà từ bỏ quyền được phụng dưỡng và tự nguyện gánh chịu những khó khăn một mình, chỉ để bảo vệ chút tự trọng còn lại.

Trong khoảnh khắc đó, tôi không còn thấy trước mặt mình là một bà mẹ chồng “khó tính”, mà là một người phụ nữ lặng lẽ hy sinh, âm thầm chịu đựng mọi lời nói vô tâm của con dâu. Cả cuộc đời bà đã nỗ lực vì gia đình, vì các con, và giờ đây lại âm thầm chịu đựng để không làm phiền cuộc sống của chúng tôi.

Tôi đã từng nghĩ rằng việc sống riêng, ăn riêng là do bà khó tính, nhưng giờ tôi nhận ra mình mới là người đã góp phần đẩy bà vào hoàn cảnh này. Vậy tôi có còn tư cách gì để dạy con cái về tình cảm gia đình?

 

Giờ đây, nhìn vào ánh mắt rầu rĩ của mẹ chồng, tôi tự hỏi: liệu có quá muộn để tôi sửa sai, để bù đắp cho những tổn thương bà đã phải chịu đựng suốt những năm qua? Tôi hiểu rằng đã đến lúc mình phải thay đổi, không chỉ để làm gương cho con cái mà còn để chuộc lại những lỗi lầm đã gây ra cho người phụ nữ thầm lặng này.

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm