Đời sống

Mẹ chồng chăm cháu theo cách của riêng bà, tôi buồn trách một câu mà bà đùng đùng bỏ về quê

DNVN - Chuyện bắt đầu từ việc tôi phát hiện mẹ chồng chăm cháu bằng "mì ăn liền", dù biết rằng bà có ý tốt nhưng không ngờ rằng chỉ một vài lời trách móc lại khiến bà giận đến mức bỏ về quê và không muốn quay lại.

Mua áo 500 nghìn cho mẹ bị chồng chửi thẳng mặt giữa siêu thị, vợ tung tin nhắn ngân hàng khiến chồng nhục nhã cúi đầu / Một kiểu quan hệ "mật ngọt chết ruồi" rất nhiều người lún sâu mà không hề hay biết

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Hiện tại, tôi đang có một gia đình nhỏ ấm áp cùng chồng và cô con gái một tuổi. Cả hai vợ chồng đều là nhân viên văn phòng, bận rộn công việc nhưng vẫn luôn cố gắng dành nhiều thời gian chăm sóc con. Vì muốn có không gian thoải mái hơn, chúng tôi đã thuê một căn chung cư mini để tiện sinh hoạt.

Sau khi hết thời gian nghỉ thai sản, tôi phải trở lại công việc, nhưng điều khiến tôi yên tâm là mẹ chồng đã đồng ý lên thành phố chăm cháu. Bà hơn 60 tuổi, tính tình hiền lành, không xét nét con dâu. Tuy nhiên, suy nghĩ và cách làm của bà dĩ nhiên có phần khác biệt với chúng tôi – những người trẻ.

Ngay từ những ngày đầu đi làm lại, tôi cẩn thận lên thực đơn ăn dặm cho con gái và chuẩn bị mọi thứ tươm tất. Sáng nào, tôi cũng đi chợ mua đồ tươi ngon, sơ chế sẵn, để mẹ chồng chỉ việc nấu theo hướng dẫn. Tôi nghĩ rằng mọi thứ đã được chuẩn bị chu đáo, và khi chiều về thấy con chơi ngoan, sạch sẽ, tôi rất vui lòng và không ngần ngại biếu mẹ chồng một khoản tiền hàng tháng.

Tuy nhiên, khi mẹ tôi ở quê bệnh nặng, vợ chồng tôi phải vội vàng về quê chăm sóc bà. Trước khi đi, tôi gửi lại cho mẹ chồng một số tiền và dặn bà những điều cần thiết, bao gồm việc nhận thực phẩm tươi từ shipper. Nhưng khi trở về, tôi không khỏi bàng hoàng khi thấy nhà đầy vỏ cháo gói và bao bì đồ ăn nhanh. Mẹ chồng tôi đã cho cháu nội ăn cháo gói suốt mấy ngày, còn số thực phẩm tươi ngon mà tôi dặn dò đều được bà đem cho hàng xóm vì bà ngại nấu nướng.

 

Tôi không thể kiềm chế được và đã trách mẹ chồng, nhưng không ngờ rằng bà lại buồn đến thế. Bà nước mắt ngắn dài, kể rằng mấy ngày bà đã vất vả chăm cháu, không có ai giúp đỡ, mà tôi thì về trách móc không thương tiếc. Bà tức giận đòi về quê và không muốn trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy mẹ như vậy liền quát tôi vài câu, rồi vội vàng chạy theo giữ bà lại.

Tôi biết mình có lý khi lo lắng cho sức khỏe của con gái. Trẻ con cần chế độ dinh dưỡng tốt, không thể xem nhẹ chuyện này. Nhưng nhìn lại, tôi cũng cảm thấy mình có phần quá lời với mẹ chồng. Bà đã không bỏ bê cháu, đã cố gắng hết sức để chăm sóc, nhưng chỉ vì không đúng như kỳ vọng của tôi mà khiến bà phải tổn thương.

Bây giờ, dù vẫn sống cùng một nhà nhưng không khí trở nên nặng nề, mẹ chồng không nhìn mặt tôi, còn tôi thì không biết phải làm sao để cải thiện tình hình. Tôi rất mong nhận được lời khuyên từ các chị em, liệu tôi có thực sự nhỏ nhen trong chuyện này? Và tôi nên làm gì để hòa giải với mẹ chồng, để gia đình lại ấm êm như trước?

1
Như Ý (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm