Đời sống

Mẹ chồng đòi 20 triệu mới chịu chăm cháu nội: Chồng uất nghẹn cắt đứt liên lạc

DNVN - Vừa cúp điện thoại, chồng tôi đập mạnh xuống giường, hét lên trong đau đớn: "Không mẹ con gì nữa hết. Cắt đứt đi!". Tôi nhìn anh, lòng quặn đau, chẳng biết phải làm gì. Nước mắt chực trào ra, tôi thương chồng vô hạn mà cũng chẳng thể làm được gì.

Phơi bày sự thật: Em dâu lên mạng kể xấu mẹ chồng, nhưng ai mới thực sự là người oan ức? / Bàng hoàng phát hiện bí mật trong tủ chén, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu thay đổi đầy bất ngờ!

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chúng tôi cưới nhau đã gần hai năm, đang háo hức đón đứa con đầu lòng, nhưng từ khi lấy nhau, cuộc sống đã chẳng hề dễ dàng. Ngay sau khi cưới, mẹ chồng tôi lạnh lùng bảo: "Tự mua đất mà cất nhà", chỉ vì vợ chồng anh chồng không muốn chia sẻ nhà chung. Trong mắt bà, con trai lớn luôn là nhất, còn chồng tôi dường như chỉ là một người ngoài. Tủi hờn, chúng tôi gom góp vay mượn, mua một căn nhà nhỏ trong thành phố để an cư. Để trả nợ, tôi phải bỏ đi đứa con đầu khi mới được hai tháng. Mỗi khi nhớ lại cảnh mình nằm lạnh lẽo trên giường bệnh, lòng tôi đau nhói.

Chồng tôi hiểu nỗi đau của vợ, anh làm lụng không quản ngày đêm để trả nợ và lo cho tôi. Hai năm qua, chúng tôi đã cố gắng vun đắp tổ ấm của mình, không nặng lòng vì những bất công từ gia đình. Nhưng mỗi lần nghĩ đến sự phân biệt của mẹ chồng, lòng chúng tôi không khỏi chua xót. Vì anh chồng một lần nặng lời bảo chúng tôi về nhà để "kiếm chác", từ đó vợ chồng tôi quyết định cắt giảm hẳn việc về thăm nhà. Cả năm chỉ dám về một lần vào dịp Tết.

Giờ đây, khi ngày sinh con cận kề, sức khỏe tôi yếu, phải nghỉ làm ở nhà dưỡng thai. Vợ chồng loay hoay tìm người giúp chăm sóc mẹ con sau sinh, đành gọi nhờ đến mẹ chồng. Tối qua, chồng tôi gọi về, khẽ khàng xin bà giúp đỡ. Nhưng chỉ sau vài câu, giọng anh đanh lại. "Mẹ bảo sao? Phải trả mẹ 20 triệu một tháng mới được chăm con dâu à?" - anh hét lớn. Đối mặt với yêu cầu ngỡ ngàng từ mẹ, chồng tôi uất nghẹn. Lòng tự trọng của một người con dồn anh vào ngõ cụt, anh buông câu cuối: "Không mẹ con gì nữa hết. Cắt đứt đi".

Chồng tôi quay mặt vào tường, nghẹn ngào: "Từ nhỏ mẹ đã thiên vị anh trai, bắt tôi nhường nhịn mọi thứ. Nhà đất chẳng để lại cho tôi chút gì, giờ chị dâu đẻ thì mẹ săn sóc tận tình, còn vợ tôi thì lại ra giá như với người dưng". Tôi hiểu, nỗi đau của anh không chỉ đến từ lời nói, mà từ một quá khứ bị bỏ rơi, bị đối xử bất công trong chính gia đình mình.

 

Lát sau, điện thoại lại reo. Là mẹ chồng gọi, nhưng chồng tôi không cho tôi nghe máy. "Đừng bận tâm nữa, chúng ta tự lo được". Giữa lúc lòng trĩu nặng, tôi chỉ biết ôm chặt anh. Làm con dâu, làm vợ, tôi có nên một lần nữa gọi lại, để mẹ chồng hiểu và suy nghĩ lại quyết định này không? Nhưng liệu rằng, có sự công bằng nào chờ đợi chúng tôi phía sau?

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm