Đời sống

Mẹ chồng hắt hủi quà quê, sự cố khó lường khiến bà phải "xuống nước"

DNVN - Chê bai quà quê không tiếc lời, mẹ chồng Ngân khiến cô con dâu nghèo rớt mùng tơi phải sống trong tủi nhục. Thế nhưng, khi sự cố nghiêm trọng xảy ra, bà mới bàng hoàng nhận ra giá trị của những thứ từng bị khinh rẻ.

Ngày đầu về làm dâu, tôi cắm bình hoa ly nhưng bị mẹ chồng ném thẳng vào thùng rác, tôi biết ơn vô cùng / Mẹ chồng kiếm chuyện đuổi con dâu ra khỏi nhà, tôi liền gửi đoạn video khiến bà vội van xin tha thứ

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Ngân, cô con dâu quê mùa, chịu biết bao khốn khổ từ khi bước chân vào nhà Long – người chồng thành phố mà cô quen từ thời Đại học. Nhà Long khang trang, bề thế, bố mẹ anh đều là công chức về hưu. Còn Ngân, xuất thân nông thôn, gia đình chẳng có gì ngoài những mảnh vườn xanh tốt và tình cảm chất phác của những người dân quê. Mẹ Long, dù khéo léo không mắng mỏ con dâu ra mặt, vẫn liên tục dùng những lời lẽ ngọt ngào mà đau xé lòng.

“Ra sự nhà này không nuôi nổi con cháu hay sao mà cứ phải phiền bà bên đấy mãi?” – câu nói của mẹ chồng mỗi lần Long lục đục ra bến lấy rau quả từ quê gửi lên khiến Ngân tủi thân không kể xiết. Bà ngoại ở quê, vì thương con gái lấy chồng xa, chăm chỉ trồng rau, nuôi gà, gói ghém từng món sạch sẽ gửi ra, bất kể mưa nắng. Nhưng thay vì trân trọng, mẹ Long chỉ xem đó là thứ bôi bác, quê mùa, chẳng đáng giá một xu.

Thế rồi, ngày “bão tố” ập đến. Hôm ấy, mẹ Long quyết ném cả túi ổi quê vừa dập một chút vào sọt rác, thẳng tay như thể trút cơn giận âm ỉ. “Nát hết rồi, ăn sao nổi! Ổi quê khác gì ổi thành phố đâu mà bà ấy cứ mất công gửi!” – bà càu nhàu. Ngân đứng lặng, trái tim như thắt lại, chẳng thể cất lời bảo vệ quà quê của mẹ.

Nhưng chưa đầy 24 giờ sau, kịch tính bắt đầu. Bé Cốm, đứa cháu nội mà bà thương yêu, bỗng bị nôn mửa, tiêu chảy dữ dội. Long và bố cũng đau bụng không dứt. Cả nhà cuống cuồng đưa bé đi cấp cứu, lòng thấp thỏm lo sợ. Bác sĩ xác nhận: bé bị ngộ độc thực phẩm. Sự thật đau lòng được phơi bày – tất cả đều bắt nguồn từ chỗ giá đỗ không sạch mà mẹ chồng Ngân mua ngoài chợ.

 

Bầu không khí trong bệnh viện như bị bóp nghẹt. Ngân ôm con khóc thút thít, mẹ chồng ngồi thất thần, còn bố Long thì không kiềm được bực bội, mắng: “Lâu nay con bé có bị gì đâu. Bà nấu cho cháu thì nó thế đấy. Rau quả ngoài này toàn đồ dở. Bà thông gia gửi đồ sạch thì chê, giờ thì khổ chưa!”

Lời trách móc sắc bén ấy khiến mẹ Long sững người. Bà lặng lẽ nắm tay cháu, mắt ngấn nước. Nhưng khi Ngân lên tiếng, giọng cô vẫn nhẹ nhàng: “Bố mẹ đừng lo, chắc chỉ là tai nạn thôi ạ. Cháu nhỏ chẳng tránh được lúc ốm đau. Mẹ cũng vì lo cho cháu mà… con cũng không chu đáo. Đáng ra con phải chuẩn bị sẵn đồ cho Cốm thì đã chẳng có chuyện.”

Chính sự bao dung của Ngân khiến mẹ chồng nhìn lại. May mắn thay, bé Cốm dần hồi phục, và mối quan hệ giữa hai mẹ con cũng dần thay đổi. Từ hôm đó, bà chủ động gửi tiền về quê, nhờ thông gia trồng rau, nuôi gà để có đồ sạch ăn. Còn Ngân, trái tim chất chứa niềm hi vọng rằng tình yêu và sự kiên nhẫn rồi cũng có thể làm tan băng giá.

Một câu chuyện về tình thông gia, sự thấu hiểu, và những bài học quý giá khi yêu thương vượt qua mọi định kiến.

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm