Đời sống

Mẹ chồng kiên quyết thuê giúp việc, nhưng khi hoạn nạn lại nức nở cầu cứu con dâu

DNVN - Những lời tuyên bố dõng dạc ngày nào của mẹ chồng tôi đã ứng nghiệm, nhưng trớ trêu thay, bà lại không thể thực hiện được lời mình nói.

Mẹo tẩy sạch vết ố vàng trên quần áo trắng bằng thuốc tím, sạch bong trong '1 nốt nhạc' / Xây nhà báo hiếu bố mẹ, vợ chồng tôi bị anh em ruột phản đối quyết liệt vì lý do gây phẫn nộ

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Nhà chồng tôi có năm anh chị em, nhưng tất cả đều đi làm ăn xa, chỉ có chồng tôi – con út – là ở lại sống cùng bố mẹ. Khi còn trẻ, ông bà có cuộc sống hưởng thụ với mức lương hưu tổng cộng 15 triệu đồng mỗi tháng. Sáng tối, họ đi tập thể dục, tụ tập bạn bè, lúc rảnh rỗi thì đọc báo, xem tivi, tận hưởng tuổi già một cách thoải mái.

Khi tôi sinh con đầu lòng, ông bà vẫn còn bận rộn với công việc nên không thể chăm cháu. Đến khi tôi sinh bé thứ hai, cứ ngỡ sẽ có ông bà hỗ trợ, nhưng mẹ chồng lại thẳng thừng tuyên bố: “Về già sẽ thuê giúp việc, không phiền con cái! Vợ chồng con cứ lo làm đi, còn cháu thì để lớn chút rồi gửi trẻ.”

Không chỉ vậy, mẹ chồng còn quyết định tách bếp, để gia đình nhỏ của tôi ăn riêng. Ngày ngày, tôi đầu tắt mặt tối với hai đứa con nhỏ, cơm nước, nhà cửa, gần như chẳng nhận được sự hỗ trợ nào từ ông bà. Chỉ cần gõ cửa nhờ bế cháu một lát để đi chợ, tôi cũng nhận lại ánh nhìn lạnh nhạt, rồi cánh cửa khép lại trước mặt. Dần dần, ba mẹ con tôi cũng quen với cuộc sống tự lập, chẳng còn mong chờ gì từ ông bà nữa.

Mọi thứ cứ thế trôi qua cho đến tháng trước, biến cố ập đến. Một buổi tối, mẹ chồng tôi đi tập thể dục như thường lệ nhưng không may bị tai nạn giao thông nghiêm trọng. Khi xuất viện, bà phải ngồi xe lăn, tinh thần suy sụp vì mất đi đôi chân.

 

Bố chồng tôi cố gắng chăm bà được một tuần thì kiệt sức, định thuê người giúp việc. Nhưng chẳng ai chịu làm công việc chăm sóc người bệnh với mức lương thấp. Người ta ra giá 7 triệu một tháng, bố chồng nghe vậy liền tức giận, quát tháo rồi đuổi họ đi.

Các anh chị ở xa chỉ có thể gửi về chút tiền, chẳng ai đủ khả năng bỏ công sức chăm sóc mẹ. Cuối cùng, mẹ chồng đành gọi vợ chồng tôi vào, nước mắt lưng tròng, giọng yếu ớt: “Mẹ hối hận rồi. Con ở nhà chăm mẹ đi, mỗi tháng mẹ trả con 3 triệu…”

Chồng tôi nhìn mẹ mà im lặng, biết rõ trước giờ ông bà chưa từng đối xử tốt với con cháu, nên anh để toàn quyền quyết định cho tôi.

Nhìn mẹ chồng, tôi bình tĩnh nhắc lại câu nói ngày xưa của bà: “Về già nhờ đến giúp việc, không cần đến con cái.”

Tôi nhẹ nhàng nhưng dứt khoát nói rằng vài tháng nữa, khi hai con đi học, tôi sẽ đi làm để phụ chồng trang trải cuộc sống. Lương anh 12 triệu, nuôi bốn miệng ăn đã quá chật vật, tôi không thể vì 3 triệu của mẹ chồng mà đánh đổi sự nghiệp và tương lai.

 

Sau đó, khi chỉ còn hai vợ chồng, chồng tôi nhẹ nhàng thuyết phục: “Mẹ hối hận rồi. Em ở nhà chăm mẹ đi, anh đi làm một mình cũng được. Mình sống tích đức cho các con học theo.”

Câu nói của anh khiến tôi phân vân. Một bên là lý trí, một bên là tình cảm. Tôi nên tiếp tục sống như những năm qua – độc lập, tự lo cho gia đình nhỏ, hay nên lắng nghe chồng, vì tình nghĩa mà ở lại chăm mẹ chồng đến cuối đời?

Bạn sẽ làm gì nếu ở vào hoàn cảnh của tôi?

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm