Đời sống

Tưởng được yên ổn sau đám cưới, ai ngờ mẹ chồng bỗng hóa thành 'diễn viên chính' của bộ phim gia đình gay cấn!

DNVN - Mẹ chồng "tím mặt" khi thấy tôi chia vàng cưới, lập tức đòi đuổi khỏi nhà!

Dù gia đình giàu có đến đâu cũng không được nấu nướng bên trái bếp gas đôi, lý do bạn nên biết / Các cụ dặn không sai: 'Gạo trong thùng gốm giàu 3 họ, gạo đựng thùng nhựa khó 3 đời', rất nhiều nhà đang đựng gạo thùng nhựa

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Vừa làm dâu chưa tròn hai ngày, tôi đã có ngay một phen "hú hồn" khi mẹ chồng bất ngờ xông vào phòng, mắt long sòng sọc, giọng cao vút như sắp có biến lớn. Nguyên nhân? Vì bà nhìn thấy tôi đang… chia vàng cưới!

Nói thật, tôi cứ tưởng sau khi vượt qua bao nhiêu lần tranh cãi, suýt hủy cưới vì áp lực, cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm khi về nhà chồng. Thế nhưng, đời không như là mơ!

Nhà tôi không phải đại gia, nhưng bố mẹ và các dì ai cũng thương con cháu. Trước ngày cưới, các dì bàn bạc với mẹ tôi sẽ tặng của hồi môn thật hậu hĩnh để tôi không phải lép vế khi bước chân về nhà chồng. Tôi vui lắm, nhưng cũng không ngờ rằng, đến ngày trọng đại, tôi lại được trao cả một “kho báu” ngay trước mặt quan viên hai họ!

Hôm ấy, tôi đứng mất 20 phút chỉ để nhận vàng cưới. Ba dì tôi "chơi lớn" mỗi người tặng hẳn một cây vàng, kèm thêm nhẫn, lắc. Mẹ tôi không chỉ tặng tôi sổ tiết kiệm hơn nửa tỷ mà còn thêm vài cây vàng và một chục chiếc kiềng vàng sáng loáng. Cảnh tượng ấy khiến tôi rưng rưng cảm động, nhưng tôi cũng nhận ra ánh mắt có phần bối rối của mẹ chồng khi bà chỉ trao cho tôi một chiếc hộp nhỏ với hai chiếc nhẫn.

 

Hai ngày sau đám cưới, khi cơn mệt mỏi tạm lắng xuống, tôi mới có thời gian kiểm kê lại số quà cưới nhận được. Tôi sắp xếp gọn gàng, quà của bạn bè, người thân để riêng, còn vàng và tiền mừng thì chia thành hai phần: một bên là của gia đình tôi, bên còn lại là quà từ nhà chồng. Không phải tôi có ý gì, mà đơn giản tôi muốn rõ ràng, sau này có việc cần dùng còn biết đường mà xoay xở.

Chẳng ngờ, đúng lúc ấy, mẹ chồng đi ngang qua cửa, thấy tôi ngồi giữa "núi vàng", bà lập tức xông vào với ánh mắt đầy hoài nghi. Giọng bà chát chúa vang lên: "Con gái mẹ ngồi đếm của hồi môn đấy à? Thôi khỏi chia ra làm gì, đưa hết đây mẹ giữ hộ cho!"

Tôi giật mình, cười gượng gạo đáp lại: "Không sao đâu mẹ ạ, để con tự giữ, làm vốn phòng thân cho vợ chồng con."

Nhưng mẹ chồng không chịu dừng lại. Bà ngọt nhạt ngồi xuống cạnh tôi, gặng hỏi định làm gì với số vàng này, rồi nằng nặc đòi giữ giúp cho "an toàn". Tôi chột dạ. Đọc bao nhiêu câu chuyện trên mạng rồi, tôi biết, một khi vàng cưới đã vào tay mẹ chồng thì… chỉ có đường "bốc hơi"!

Tôi đang tìm cách từ chối thì bà đột nhiên hỏi: "Sao cô lại chia ra như thế?"

 

Tôi vốn thật thà, không nghĩ nhiều liền trả lời: "Dạ, bên này là nhà mẹ con cho, còn bên kia là của nhà mình ạ."

Chỉ một câu nói đơn giản mà tôi lập tức thấy mẹ chồng "biến sắc". Bà đứng phắt dậy, nhếch mép cười lạnh lùng: "À, hóa ra cô chê nhà tôi nghèo, làm dâu mà còn phân biệt rạch ròi như thế? Nhà cô cũng hay thật, mang cả chục cây vàng đến để làm bẽ mặt tôi trước họ hàng đúng không?"

Tôi trố mắt. Gì đây? Sao tự dưng lại thành chuyện tôi cố ý khoe khoang? Tôi còn chưa kịp thanh minh, mẹ chồng đã xả một tràng, liên tục chỉ trích tôi.

Nghe tiếng mẹ quát tháo ầm ĩ, chồng tôi vội vàng chạy lên, hốt hoảng hỏi chuyện. Mẹ chồng ngay lập tức chỉ tay vào tôi, giọng đầy phẫn nộ: "Cho nó về với mẹ nó luôn đi! Nhà này không chứa chấp loại con dâu khinh thường mẹ chồng như thế. Trả lại tao hai cái nhẫn, rồi muốn đi đâu thì đi!"

Chồng tôi lúng túng quay sang nhìn tôi. Anh chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng rõ ràng đứng giữa hai luồng căng thẳng này khiến anh phát mệt. Tôi bực lắm, đáp thẳng: "Chẳng có gì đâu, em chỉ đang đếm lại vàng cưới thôi, mẹ tự dưng xông vào gây sự!"

 

Thấy tôi không tỏ ra hối lỗi, mẹ chồng càng tức tối, bất ngờ lăn ra đất giãy đành đạch! Tôi trố mắt, không tin nổi vào cảnh tượng trước mắt. Nhìn bà nằm đó vừa khóc lóc, vừa kêu than rằng con trai bất hiếu, bênh vợ bỏ mẹ, tôi không khỏi nghĩ thầm: "Mình có diễm phúc sống chung với một nữ diễn viên gạo cội rồi!"

Tình hình căng như dây đàn. Tôi cũng chẳng buồn đôi co nữa, liền đứng dậy cầm điện thoại lên, bấm số gọi cho bố mẹ. Nếu mẹ chồng đã không muốn tôi ở lại, thì tôi về luôn cho khỏi phiền lòng. Nhưng vừa thấy tôi định gọi điện, bà bỗng chốc quay ngoắt 180 độ, túm lấy tay tôi, giọng lắp bắp: "Mày định gọi cho bố mẹ mày thật đấy à? Mẹ chỉ đùa thôi! Đừng làm thế!"

Nói xong, bà phủi áo, bước thẳng ra khỏi phòng, để lại vợ chồng tôi trố mắt nhìn nhau.

Lúc này, tôi mới dám thở phào, nhưng trong lòng không khỏi rùng mình: Mới ngày thứ hai đã căng thế này, không biết những ngày tiếp theo sẽ còn bao nhiêu "tập phim" nữa đây?

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm