Đời sống

Mẹ chồng phân biệt con gái và con dâu: Tôi không buồn sao được!

DNVN - Bế con sang phòng em chồng chơi, tôi ứa nước mắt khi nhìn mâm cơm ở cữ mẹ chồng vừa nấu còn nóng hổi đặt trên bàn ăn.

Con dâu đi làm tóc, mẹ chồng buông lời bóng gió, chồng liền lên tiếng khiến bà “tối mặt” / Ngày tân gia, mẹ chồng trao món quà bất ngờ, tôi nghẹn ngào bật khóc ôm lấy bà

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Trong cái không khí ngột ngạt của ngày hè, tôi bế con sang phòng em chồng chơi. Cánh cửa mở ra, cả căn phòng ngập tràn mùi thơm dễ chịu, điều hòa chạy mát lạnh, em chồng tôi nằm thư thái trên giường nghe nhạc, còn mẹ chồng ôm cháu ngoại, đong đưa từng bước như thể chính bà đang sống trong những giây phút quý giá nhất đời mình.

Trên bàn ăn, một mâm cơm đầy đặn được bày biện chỉn chu: thịt cá, trứng rau, trái cây và cả ly sinh tố mát lạnh. Tôi đứng đó, chân khựng lại, lòng nghẹn ngào. Hình ảnh bữa cơm của tôi ngày xưa chợt ùa về, không khỏi khiến lòng tủi thân dâng trào.

Hồi tôi sinh con, ở cữ nhà chồng, cũng là mẹ chồng chăm sóc, nhưng mọi thứ thật khác. Tôi nhớ rõ những ngày bị buộc nằm cạnh bếp than, mồ hôi chảy ròng, tóc tai bết dính vì suốt cả tháng không được tắm. Những bữa cơm đạm bạc với cá kho tiêu, rau luộc hay món thịt hầm đu đủ quen thuộc đến ngán ngẩm. Căn phòng nóng bức, ngột ngạt đến mức tôi gần như phát khóc mỗi khi nghe tiếng khóc của con.

Ngày ấy, tôi muốn sinh con ở bệnh viện dịch vụ, nhưng mẹ chồng kiên quyết bắt tôi chọn khu sinh thường để tiết kiệm. Tôi đành chịu, nằm chen chúc trong phòng đông đúc và ngột ngạt, vừa sinh xong đã phải cố gắng gượng dậy để tự lo cho mình.

 

Nhìn lại cách bà chăm sóc em chồng bây giờ, tôi thấy trái ngược hoàn toàn. Từ việc lắp điều hòa, thuê y tá chăm mẹ con em ấy đến việc chuẩn bị từng bữa ăn đều đầy đủ dinh dưỡng và ngon lành. Không những thế, bà còn hào phóng chi tiền để em chồng được sinh dịch vụ, và thậm chí đề nghị chồng tôi cho em gái vài triệu để “sinh con chỉ có một hai lần trong đời.”

Hôm qua, khi mẹ chồng nhắc tôi cho em chồng một khoản để em ấy đưa con đi chích ngừa dịch vụ, tôi không khỏi ngạc nhiên. Con tôi ngày xưa cũng chích ngừa, nhưng tất cả đều ở trạm y tế, có ai bận tâm đâu. Lời đề nghị của mẹ chồng như một giọt nước tràn ly, khiến lòng tôi trào dâng cảm giác bất công và tổn thương sâu sắc.

Không phải tôi ganh tỵ, nhưng sự phân biệt đối xử ấy hiển hiện rõ ràng quá. Con dâu thì chỉ là người ngoài, còn con gái là máu mủ, cháu ngoại luôn được ưu ái hơn cháu nội. Lòng tôi nặng trĩu khi bước chân về phòng mình, bế con mà thấy nước mắt lăn dài.

Giờ đây, tôi chỉ mong tìm cách từ chối khéo léo mẹ chồng, tránh mất lòng nhưng vẫn giữ lại chút công bằng cho mình và con. Và có lẽ, cũng đến lúc tôi cần thắt chặt chi tiêu, để chồng tôi không còn dễ dàng giúp đỡ gia đình bên ngoại mà quên đi trách nhiệm với gia đình nhỏ của chúng tôi.

Mọi người có cách nào giúp tôi không? Hay đơn giản, tôi phải học cách quen với sự thiệt thòi này?

 

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm