Nghe tin bồ nhí của con trai có bầu, bà Thoa quả quyết: “Con dâu không đẻ được đích tôn thì đã có người khác đẻ” nên nằng nặc đón cô ả về tận nhà chăm sóc.
Tất cả những người quen biết Tâm đều kinh ngạc khi biết chuyện của gia đình cô. Không một ai có thể tin rằng là một người phụ nữ, chứng kiến cảnh ngang tai trái mắt như vậy mà cô ấy cam chịu. Gia đình bên ngoại của cô cũng bực bội khi bà thông gia công khai đón bồ nhí của con trai về nhà chăm sóc trong khi con dâu sống cùng. Ấy vậy mà là người trong cuộc Tâm lại thản nhiên như không có chuyện gì.
Về làm dâu được 10 năm, công sức của Tâm với gia đình chồng ai cũng phải ghi nhận. Một mình cô vật lộn bươn chải kiếm tiền cho chồng ăn học, xin việc cho chồng vào chỗ ngon, nhà cửa sửa sang khang trang, đàng hoàng. Không những vậy, Tâm còn rất hiếu thuận với gia đình, dòng họ nhà chồng. Thế nhưng tất cả những cái tốt mà Tâm làm đều không bù đắp được cho cái “Tội” lớn là: Không đẻ được con trai. Bởi thế bà Thoa, mẹ chồng Tâm vẫn thấy Tâm chẳng đáng mặt làm vợ.
Tâm chỉ sinh được 2 đứa con gái. Ngày đầy tháng đứa thứ 2, ngay trong bữa tiệc, bà Thoa đã “giao việc” cho con dâu: “Đợi đứa này lớn thì đẻ luôn đứa nữa đi, cố mà đẻ lấy thằng cháu trai nối dõi tông đường cho dòng họ con ạ”. Những tưởng con dâu ngoan ngoãn nghe lời, ai dè Tâm thẳng thừng tuyên bố: “Con không đẻ nữa mẹ ạ. Gái hay trai gì cũng chỉ 2 đứa thôi, thời đại nào rồi còn nặng nề trai gái hả mẹ. Con muốn tập trung làm và nuôi hai cháu ăn học thành tài”.
|
Cũng kể từ câu nói này của Tâm mà mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu chính thức trở nên bất hòa. Bà cho rằng con dâu không những chỉ láo, hỗn hào, mà còn ích kỉ chỉ nghĩ đến bản thân.
Bà quy cho Tâm cái tội sợ xấu vì đẻ nhiều nên để chồng mang tội bất hiếu với tổ tông khi không có con trai nối dõi.
Để thực hiện kế hoạch của mình, bà Thoa ở giữa luôn kể xấu về con dâu với con trai. Đã nhiều lần vợ chồng Tâm cãi nhau vì những câu chuyện đơm đặt của bà. Không những vậy, bà Thoa còn cố tình mối lái cho con trai gặp gỡ một cô gái mà theo bà là “cứu tinh của nhà ta”.
Cô gái mà bà Thoa tìm cho Nghĩa là một cô nàng xinh xắn, trẻ trung lắm. Chính bà Thoa là người sắp xếp những cuộc gặp gỡ cho Nghĩa và cô gái kia với hi vọng “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” và cô ấy sẽ sinh cho gia đình bà một thằng cháu đích tôn.
Với bản tính đàn ông, được mẹ hậu thuẫn phía sau, cô gái kia lại chủ động mời gọi, cộng thêm cái tâm lí muốn sinh được cậu con trai nên Nghĩa cũng tặc lưỡi phản bội vợ. Anh cặp kè với cô gái đó nhiều tháng trời mà vợ không hề hay biết. Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, cô gái tuyên bố có bầu khiến bà Thoa mừng rơi nước mắt.
Khác với những người khác, bà chính thức dẫn bồ nhí của con trai về tuyên bố với cả nhà chuyện bà sẽ tự tay chăm sóc cô bồ vì đứa cháu nội trong bụng cô ta. Ngày hôm đó cũng là lần đầu tiên Tâm biết chuyện chồng mình ngoại tình. Cô đã muốn khóc nhưng rồi tự nhủ với bản thân phải thật cứng rắn… Cô mỉm cười và nói: “Thôi thì chuyện đã rồi, con tôn trọng quyết định của mẹ. Vả lại con không đẻ được cháu trai thì cứ để em ấy làm”.
Không chỉ bà Thoa mà cả gia đình nhà chồng cô ai cũng sốc. Không ai tin nổi Tâm lại có thể bình tĩnh như thế. Những ngày tháng sau đó, Tâm cứ đi làm như bình thường, để mặc cảnh mẹ chồng với cô bồ nhí của chồng ở nhà chăm chút nhau.
Những tưởng Tâm phải giấu giếm chuyện này, nhưng không, gặp hàng xóm láng giềng, ai cô cũng khoe rối rít may quá có cô gái chịu đẻ con trai cho nhà chồng. Mọi người bàn ra tán vào, trách cứ nhà bà Thoa sống không chấp nhận được. Bà Thoa ngại lắm nhưng vì đã đâm lao phải theo lao nên vẫn cố nhịn chờ ngày cô bồ của con trai sinh nở.
Ngày giỗ họ ở quê, bà Thoa muốn che giấu cảnh con trai có bồ nên chỉ định cả nhà đóng vai một gia đình hạnh phúc về thôi thì Tâm lại làm khác. Cô thuê xe rồi dẫn cả bồ của chồng về cùng với lí do: “Dù sao đây cũng là người sinh con trai cho nhà mình”. Về quê, cô còn hùng hồn đứng lên giới thiệu với toàn thể dòng họ về thân phận của cô gái đang mang trong mình giọt máu của chồng cô.
Mọi người bắt đầu bàn ra tán vào, chê gia đình bà Thoa như thế là không được. Bác trưởng họ còn trách cứ khi thấy bà đón “vợ hai” của con trai về sống cùng một nhà như vậy. Bà Thoa giận tím mặt khi thấy con dâu cứ hơn hớn khoe về tình địch của mình như thế. Đúng là một chuyện ngược đời.
Cuối cùng thì cái ngày cô bồ của Nghĩa sinh cũng đến. Cả gia đình bà Thoa hân hoan như bắt được vàng vì thằng cháu trai bụ bẫm. Vừa đón “con dâu thứ 2” từ viện về, bà Thoa choáng váng khi thấy Tâm đã làm sẵn mấy mâm cỗ, mời họ hàng tới chung vui và xem mặt “cháu đích tôn” của gia đình. Bà Thoa mừng như mở cờ trong bụng vì nghĩ nhà tốt phúc nên mới có cảnh con dâu chấp nhận vợ lẽ của chòng một cách vui vẻ như thế.
Khi cả gia đình đã tụ tập đông đủ, ăn uống no say, Tâm mới chính thức “hạ màn”. Cô đưa tận tay mọi người xem những hình ảnh về quá khứ bất hảo của cô bồ nhí và cả sự thật về đứa con tưởng là cốt nhục của gia đình này. Cô ta thực chất là loại gái hư hỏng, chơi bời, có bầu rồi muốn tìm một chỗ “đổ vỏ”. Rốt cục, bà Thoa và Nghĩa trở thành đích nhắm của cô ta mà thôi.
Sở dĩ Tâm nhẫn nhịn tới tận giờ này là muốn để bà Thoa phải bẽ mặt, phải hối hận vì những gì mình đã làm. Bà Thoa bưng mặt khóc nức nở khi nghe cô con dâu thứ 2 thừa nhận đứa bé không phải cháu ruột của mình. Bao nhiêu công sức, tâm huyết và của lả bà dồn cả vào cho “cháu nội”, ai dè.
Tới lúc này, Tâm mới dẫn hai con rời khỏi ngôi nhà đó. Cô sẽ cân nhắc về việc có tha thứ và nối lại với chồng hay không sau biết bao tháng ngày chịu tổn thương. Chí ít giờ đây, cô cũng đã khiến gia đình ấy phải nhận ra được điều gì mới thực sự là thứ đáng phải trân quý.
Theo Mỹ Anh/Dân Việt