Đời sống

Mẹ vợ đến nhà chơi, chồng tôi cầm túi của bà vứt thẳng xuống đất trước sự kinh ngạc của mọi người

Hành động của chồng khiến tôi đứng hình. Và ngay sau đó, tôi đưa ra một quyết định khiến anh kinh ngạc.

Biết chị chồng xấu tính, tôi tìm cách "trị" nhưng không ngờ "quá tay" khiến chị chẳng còn dám về nhà mẹ đẻ nữa / Nửa đêm, tôi kinh ngạc khi thấy chị dâu bưng đĩa tôm hùm lên tận phòng mời ăn, càng chưng hửng với lời sau đó của chị

Khi lấy chồng giàu, tôi cứ tưởng bố mẹ tôi sẽ được nhờ. Bố mẹ tôi chỉ có hai đứa con gái, chị tôi lại ốm yếu, đau bệnh, lấy chồng rồi cũng khổ sở. Tôi được học hành tốt hơn, hiện đang làm nhân viên ngân hàng. Chồng tôi là khách hàng VIP, thường xuyên đến giao dịch và chúng tôi quen nhau. Hồi cưới, đồng nghiệp cũng mừng cho tôi, cho rằng tôi đã tìm được bến đỗ an toàn của cuộc đời.

Tôi không ngờ, bi kịch lại bắt đầu từ ngày tôi đặt chân vào nhà chồng. Bố mẹ chồng tôi giàu có nhưng không hạnh phúc. Họ cãi nhau thường xuyên. Mỗi lần cãi là tanh bành đồ đạc. Bố chồng nóng tính, cứ cầm được cái gì trong tầm tay là đập nát. Mẹ chồng cũng chẳng vừa khi trút giận vào chén bát. Cãi nhau xong, hai người bỏ vào phòng. Còn bãi chiến trường tung tóe, tôi và chị giúp việc phải nai lưng ra dọn dẹp.

Về phía chồng tôi, anh không hề biết tôn trọng vợ. Anh luôn nói tôi là "chuột sa chĩnh gạo", một bước lên mây. Mặc dù tôi khẳng định tôi có việc làm ổn định, tự chủ kinh tế, anh vẫn cười khẩy khi cho rằng một tháng lương của tôi còn không bằng một ngày lương của anh. Sống trong cảnh bị chồng coi thường, xúc phạm, tôi u uất, chán nản và không còn tình cảm nữa.

Mẹ vợ đến nhà chơi, chồng tôi cầm túi xách của bà vứt thẳng xuống đất trong sự kinh ngạc của mọi người - Ảnh 1.

Tôi không thể chấp nhận nổi một người chồng khinh thường cả bố mẹ vợ. (Ảnh minh họa)

Tuần trước, tôi phát hiện mình có bầu. Bố mẹ tôi biết tin, mừng lắm. Mẹ tôi lặn lộn đi xe ôm lên nhà thông gia thăm con gái. Từ lúc lấy chồng, tôi chỉ về thăm bố mẹ duy nhất một lần, cũng đã 4 tháng rồi. Giờ thấy mẹ lên thăm mình, tôi mừng đến rơi nước mắt.

Chồng tôi ra gật đầu chào mẹ vợ một cái rồi bỏ đi vào. Lát sau anh xuống, thấy túi mẹ tôi đặt trên bàn ở phòng khách thì không vui ra mặt, chẳng nói chẳng rằng, cầm cái túi vứt thẳng xuống đất.

Tôi trông thấy, chết sững. Xót mẹ, tôi to tiếng hỏi tại sao anh ấy lại vứt túi của mẹ như thế? Chồng tôi đáp gọn: "Bẩn". Câu nói của chồng khiến tôi sững sờ. Mẹ tôi dù buồn nhưng cũng xởi lởi bảo túi của bà bẩn thật, để trên bàn là không đúng. Túi đó mẹ tôi đựng rau củ trái cây lên cho tôi. Sau khi đưa đồ cho chị giúp việc thì chỉ còn lại cái túi trống nên mẹ tôi mới đặt lên bàn. Thế mà chồng tôi bình thản bảo người giúp việc đem cái túi ra ngoài hiên nhà để.

Tôi cười, cầm lấy túi, nắm tay mẹ đi ra cổng, gọi xe taxi rồi bỏ về thẳng nhà mình. Hành động dứt khoát của tôi khiến chồng kinh ngạc. Bởi anh không nghĩ rằng tôi đủ can đảm bỏ anh, một người chồng giàu có.

Chiều đó, bố mẹ chồng tôi về, biết mọi chuyện thì gọi điện cho bố mẹ tôi xin lỗi và mong tôi về nhà lại. Ông bà không muốn con trai ly hôn, cháu nội sống lưu lạc bên ngoài. Nhưng ý tôi đã quyết. Tôi không thể chấp nhận nổi một người chồng khinh thường cả bố mẹ vợ. Tôi chỉ thương đứa nhỏ trong bụng, chưa ra đời mà không có cha. Giờ tôi nên ly thân hay nộp đơn ly hôn cho dứt khoát rõ ràng luôn đây?

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm