Đời sống

Nghỉ việc đi chăm em dâu đẻ, nào ngờ tôi tự biến thành người giúp việc và gánh thêm khoản nợ "khủng" trên vai

Ra thành phố chăm sóc em dâu mới sinh. Tôi tá hỏa khi biết mình đang mắc nợ vợ chồng em ấy một khoản tiền không nhỏ.

Em chồng ăn sau lại không chịu dọn mâm, tôi nhắc nhở thì bị mắng ngược và chiêu độc khiến ả răm rắp nghe lời / Con trai hào phóng tặng em họ con cá sấu bông cũ, chồng tôi biết chuyện liền vội vã về quê đòi lại, đến khi anh rạch bên trong lấy ra một vật, tim tôi đau thắt

Em trai tôi giỏi lắm, 30 tuổi đã mua được căn hộ chung cư cao cấp. Khi chưa lấy vợ, tháng nào em ấy cũng gửi tiền về biếu bố mẹ và chị gái. Em còn cho vợ chồng tôi 200 triệu đồng làm nhà. Tôi biết ơn em trai lắm và tự nhủ sau này sẽ tìm cách báo đáp sau.

Sau khi lấy vợ, em trai tôi không biếu tiền bố mẹ hay cho chị gái nữa nhưng gia đình tôi không trách vì em ấy còn phải lo cho vợ con.

4 hôm trước, em trai bất ngờ gọi điện về báo tin vui là vợ đã sinh được cô công chúa dễ thương. Cả nhà tôi vui lắm, mẹ tôi muốn ra thăm cháu nhưng say xe nên không dám đi. Đây là cơ hội tôi báo đáp em trai, vì vậy tôi đã xin nghỉ không lương một tháng để lên thành phố chăm sóc em dâu.

Thấy tôi đến, em trai rất vui nói là hiện đang có bà ngoại chăm sóc cháu nhưng nếu có nhà nội nữa thì tốt hơn. Sau đó khi em trai đi làm, tôi hỏi bà ngoại xem có việc gì để phụ giúp cùng.

Sau khi tôi giặt xong chậu quần áo thì tiếp đến lau nhà cửa và nấu ăn cho cả nhà. Bà ngoại chỉ việc bế cháu, còn em dâu nằm ngủ và lướt web. Thấy em ấy dùng điện thoại nhiều quá tôi khuyên nên đi lại cho cơ thể phục hồi nhanh, không nên xem quá nhiều sau này hại mắt.

Nghỉ việc một tháng không lương để đi chăm sóc em dâu, nào ngờ tôi tự biến thành người giúp việc cho em ấy và gánh thêm khoản nợ

Tốt nhất tôi sớm lo mà trả, đừng để vợ chồng em ấy mâu thuẫn vì khoản tiền đó. (Ảnh minh họa)

Em dâu bảo không phải việc của tôi, rồi sai tôi đi lấy giúp cốc nước. Tôi cảm thấy tủi thân vô cùng.

Sang đến ngày hôm sau, trong lúc tôi đi chợ về thì nghe được cuộc nói chuyện của hai mẹ con em ấy. Em dâu bảo bà ngoại không phải làm gì, chỉ việc bế cháu, mọi việc đã có người giúp việc lo rồi. Thì ra trong mắt em dâu tôi chỉ là người giúp việc?

Tôi đẩy cửa phòng và đặt bữa sáng xuống bàn rồi nói:"Bà nội yếu không thể ra chăm cháu được, chị đã phải nghỉ không lương ra chăm sóc thay, thế mà em lại coi chị gái chồng là người làm?".

Em dâu bảo nếu em trai không cho 200 triệu đồng làm nhà thì chắc gì tôi đã chịu ra chăm sóc cháu. Tôi bảo đó là tiền của em trai làm ra khi chưa có vợ, em dâu không có phận sự gì. Em ấy liền nói là: "Tiền mồ hôi nước mắt của chồng tôi khó nhọc mới kiếm được. Tốt nhất chị sớm lo mà trả, đừng để vợ chồng tôi mâu thuẫn vì khoản tiền đó".

Ngay lập tức tôi gọi em trai để hỏi thực hư số tiền 200 triệu đồng là cho chị hay cho vay? Em trai tôi ậm ừ mãi mới nói là cho mượn, khi nào chị có rồi trả, hiện vợ chồng em ấy chưa cần tới.

 

Tôi không ngờ vì vợ mà em trai tôi đổi trắng thay đen. Không còn tâm trạng ở lại nữa, tôi rời khỏi nhà em dâu với gánh nặng nợ trên vai.

Chuyện này quá lớn, tôi không dám nói với chồng, sợ nhà nội sẽ khinh. Theo mọi người tôi có nên trả số tiền đó cho em trai không?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm