Đời sống

Ở chung với chị chồng khó tính cộng thêm con ốm đau khiến vợ stress, nhờ câu nói của chồng "cục diện" được thay đổi 180 độ

Biết con gái khó ở như vậy nhưng mẹ chồng Yến cũng chẳng dám ho he, suốt ngày nằm đắp chăn ho sù sụ, thấy chồng hoặc con gái quát một câu là co rúm vào.

3 thời điểm cấm quét nhà, hót rác kẻo mất hết tài lộc, Thần Tài "một đi không trở lại" / 5 nét tướng của người phụ nữ bị ông Tơ bà Nguyệt "quay lưng", muộn chồng, muộn con, tình duyên trắc trở

Yến tâm sự: “Sau đám cưới vợ chồng mình phải sống chung với bố mẹ chồng. Thật tâm mình không muốn nhưng nhà có mỗi anh là con trai duy nhất. Mẹ chồng mình ốm yếu, bệnh tật liên miên, chỉ quanh ra quẩn vào xem tivi chứ cũng chẳng giúp được việc gì. Bố chồng thì khó tính. Động tí là ông đá cái nọ, ném cái kia để thị uy với vợ con”.

Chưa hết, Yến kể trên chồng cô còn có bà chị gái 32 tuổi vẫn còn độc thân, chị ấy làm ngân hàng nhưng nổi tiếng ki bo, kẹt xỉ mà còn lười chẩy thây. Ngày nào chị cũng quần là, áo lượt đi làm, tối đêm mới mò về nhưng cũng chẳng động chân, động tay giúp em dâu việc gì.

Chị chồng tình khó ưa lại hay chê bai người khác. Không bao giờ vào bếp nhưng ăn món nào cũng chê; không lau nhà nhưng luôn muốn nhà sạch tinh. Thậm chí, lúc Yến bầu vượt mặt vẫn phải lau mấy tầng nhà, có đợt cô mệt quá cứ bỏ bừa là y như rằng bị chị chồng nhắc nhở: "Nhà có mùi gì kinh nhỉ, mợ không lau à? Đừng có lười mà quen thân!"

Về phần Bảo, chồng Yến thì quanh năm đi công trình ở xa, nhanh thì 2 tháng, lâu thì 3, 4 tháng mới về một lần. Lúc mới về làm dâu, Yến đã áp lực với cảnh sống ở nhà chồng rồi. Giờ có thêm đứa con cô càng stress nặng hơn. Từ lúc sinh tới giờ, lúc nào cũng chỉ có mình cô “đánh vật” với con. Đêm đến thằng bé quấy khóc không cho ai ngủ, chị chồng không những không giúp mà còn xuống tận nơi quát tháo: “Mợ không biết chăm con à, khóc to thế ai mà ngủ nổi”.

Yến stress quá nên không có sữa, phải cho con ăn sữa ngoài nên sức đề kháng kém. Con ốm liên tục, cứ động chút là mẹ con lại vác nhau vào viện.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Tuần trước con trai cô bị viêm phổi, cả ngày thằng bé chỉ ho và khóc. Yến thèm ngủ đến mức người cứ lơ mơ, cả không ý thức được việc mình đang làm nữa.

Trưa đó thay bỉm cho con xong, Yến nhớ đã đem vứt thùng rác rồi, thế mà lúc 2 mẹ con đang ôm nhau ngủ thì chị chồng hét ầm lên: "Yến đâu rồi, sao nhét cả bỉm con vào tủ lạnh vậy. Mợ có bị khùng không?".

Đầu óc Yến cứ mông lung, mờ mịt, nghe thấy tiếng trẻ con nhà hàng xóm khóc mà cô cũng rùng mình. Cô không kiểm soát nổi hành vi của mình nữa. Hôm ấy cô nói với Bảo thì được anh động viên: "Cố hết năm nay rồi cho con đi gửi trẻ rồi em đi làm. Anh biết em ở nhà bí bách nhưng đó là bố anh, là chị anh nên em hãy vì anh mà cố gắng nhé!".

Yến bảo sau câu nói đó của chồng cô thấy mình lì hơn, thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Ở nhà chồng ai nói gì cô cũng nín nhịn “dạ vâng”. Không ngờ từ khi Yến thực hiện theo lời chồng thì mọi việc đã tiến triển thấy rõ, cô không hay quên nữa, không khí gia đình cũng đỡ căng thẳng hẳn.

Đúng là đời Yến vẫn còn may khi có anh chồng tâm lý như Bảo.

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm