Đời sống

Sau khi xuất viện, bạn trai ngỏ lời cầu hôn nhưng tôi không dám nhận cho dù lương anh ấy 50 triệu/tháng

Thương bạn trai rất nhiều nhưng tôi không thể đánh cược cả cuộc đời vào anh được.

Đắm chìm trong bí quyết tự chế quẩy tại nhà, với độ xốp hoàn hảo, giòn tan và giữ được sự mềm mại ngay cả khi đã nguội! / Cơm rang bằng chảo thường khiến nhiều người e ngại vì dễ ngấy, nhưng nếu thực hiện theo cách này bằng nồi chiên không dầu, bạn sẽ có món cơm vừa giòn ngon lại ít ngán

Thuận là bạn trai của tôi, 2 đứa yêu nhau được hơn một năm nay. Tôi thấy anh là một người đàn ông tốt và rất cưng chiều bạn gái. Lương của anh ấy mỗi tháng 50 triệu, tháng nào cũng chuyển khoản cho tôi 10 triệu để chi tiêu.

Anh nói là đàn ông nên khô khan, không biết cách lựa chọn món quà nào tặng cho tôi nên chuyển tiền, tôi thích mua gì thì mua. Lúc đầu, tôi thấy bản thân thật may mắn khi có được người bạn trai tâm lý, kiếm tiền giỏi đến vậy.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa.

Nhưng yêu lâu tôi mới phát hiện ra Thuận rất hay kêu đau bụng và thường phải đi bệnh viện, thuốc thì lúc nào cũng cả một túi đầy ở nhà. Tôi thắc mắc thì anh nói đau dạ dày, nửa công ty của anh đều mắc nên không có gì là nghiêm trọng. Nghe anh nói tôi cũng yên tâm phần nào nên thường ở bên chăm sóc mỗi khi anh khó chịu trong người.

2 tuần trước, Thuận kêu đau bụng, buồn nôn và khó thở nên tôi tức tốc đưa anh vào bệnh viện. Tôi bàng hoàng khi biết anh bị xơ gan cổ trướng, đây là căn bệnh có khả năng cao dẫn đến ung thư. Tuổi còn trẻ mà anh đã mắc bệnh này, thảo nào Thuận luôn tìm cách giấu giếm tôi.

Tôi nghỉ việc một tuần để chăm sóc bạn trai trong bệnh viện. Sau khi xuất viện anh hạnh phúc ngỏ lời cầu hôn với tôi và muốn đi hết cuộc đời cùng tôi. Cho dù bạn trai lương cao thật đấy nhưng anh bị căn bệnh này rồi sẽ tiêu tốn khá nhiều tiền mỗi năm. Điều tôi sợ nhất đó là khi bệnh nặng tính mạng của anh không thể giữ được và tôi sẽ trở thành góa phụ.

Bố tôi mất sớm, một mình mẹ nuôi 3 anh em tôi, nếu bà không hi sinh bản thân và có nghị lực phi thường thì gia đình đã tan nát từ lâu. Mẹ tôi mạnh mẽ, kiên cường, còn tôi không đủ bản lĩnh như bà.

Thấy tôi im lặng, không nói gì, Thuận bật khóc tự trách bản thân:

 

"Anh bị bệnh nên em sợ chết sớm, không dám lấy đúng không? Anh biết trước kết quả sẽ thế này nhưng vẫn tin tưởng em là người bạn gái tốt, yêu thương anh thật lòng và sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn trai trong lúc khó khăn. Nhưng anh đã đánh giá quá cao về em rồi".

Trong lời của anh đầy sự hậm hực trách móc và chán chường. Nếu tôi buông bỏ bạn trai lúc này thì chắc chắn anh sẽ suy sụp và bệnh tình ngày một nặng hơn. Nếu tôi đồng ý làm vợ thì sẽ có đám cưới trong thời gian tới. Nhưng rồi không biết tương lai tôi sẽ đi về đâu khi con sinh ra, bệnh anh nặng thêm và không thể kiếm tiền được. Bỏ thì thương, vương thì tội, tôi đang rất bối rối, không biết phải làm sao nữa?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm