Đời sống

Sau ly hôn, mẹ chồng, người mà tôi từng nghĩ chưa bao giờ yêu thương lại là người cuối cùng khiến tôi bật khóc

DNVN - Cuộc hôn nhân của tôi kết thúc trong cay đắng. Chồng ngoại tình, lạnh nhạt, vô trách nhiệm.

'4 vị khách vào nhà, phong thủy đến tự nhiên': Khi 4 kiểu khách đến thăm, ngôi nhà ngày càng tốt đẹp hơn / Đừng để mối mọt 'xơi tái' ngôi nhà của bạn, hãy học ngay 4 cách diệt mối tận gốc đơn giản mà hiệu quả

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Tôi lấy chồng năm 20 tuổi, khi vẫn còn quá trẻ để hiểu hết những sóng gió của đời sống hôn nhân. Từ ngày về nhà chồng, tôi đã quen với sự xét nét của mẹ chồng, quen với việc phải sống theo tâm trạng của bà. Còn chồng tôi? Anh chưa bao giờ là chỗ dựa đúng nghĩa.

Sau khi có con, tôi lao vào guồng quay của bỉm sữa, cơm nước, nhà cửa. Nhưng đổi lại, chồng tôi chê bai, so sánh tôi với những người phụ nữ khác. Anh ta bảo tôi già nua, luộm thuộm, suốt ngày chỉ biết cằn nhằn, hỏi tiền. Nhưng thử hỏi, anh đưa tôi 5 triệu mỗi tháng để lo cho cả gia đình, trong khi lương anh 20 triệu, vậy mà tôi có quyền than vãn không?

Tôi cố gắng nhẫn nhịn, hy vọng chồng hồi tâm chuyển ý. Nhưng anh càng ngày càng xa lánh gia đình, bỏ mặc vợ con để chạy theo người phụ nữ khác. Đến khi tôi không thể chịu đựng thêm, tôi quyết định ly hôn.

Và đúng như tôi nghĩ, anh ta chẳng buồn níu kéo, thậm chí còn vui mừng. Trong phiên tòa hôm ấy, chồng tôi tay trong tay với nhân tình. Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt khinh miệt, còn anh thì cười cợt, như thể đây là điều anh mong chờ từ lâu.

 

Tôi bước ra khỏi tòa án với tâm trạng trống rỗng. Nhưng ngay khi vừa ra cổng, tôi nhìn thấy mẹ chồng. Bà đã đứng đợi tôi từ lúc nào.

Không một lời dài dòng, bà dúi vào tay tôi một túi bóng đen nhỏ, giọng khàn đi: “Thực tình mẹ vẫn coi con là con dâu. Nhưng thằng Toản đã quyết thì mẹ không ngăn được. Đây là tiền riêng của mẹ, mẹ cho con và các cháu lo cuộc sống sau này. Trước kia mẹ có khắt khe, nhưng cũng chỉ mong con trưởng thành, nên người. Mong con đừng giận mẹ.”

Nói xong, bà quay lưng bước đi. Tôi đứng lặng người nhìn theo dáng bà khuất dần trong dòng người tấp nập.

Về đến nhà, tôi mở túi ra. 500 triệu.

Tôi không tin vào mắt mình. Một số tiền quá lớn mà mẹ chồng đã âm thầm dành dụm cho mẹ con tôi.

 

Tôi ôm mặt khóc nức nở.

Hóa ra, sau tất cả những lời mắng mỏ, những ánh mắt nghiêm khắc, bà vẫn có một góc nhỏ trong lòng dành cho tôi. Hóa ra, tình cảm mẹ chồng – nàng dâu không phải lúc nào cũng là những mâu thuẫn, những dằn vặt, mà đôi khi, nó còn được thể hiện theo một cách rất riêng, rất lặng lẽ.

Hóa ra, người mà tôi từng nghĩ là xa lạ nhất, lại chính là người cuối cùng dang tay giúp đỡ tôi trong những ngày chông chênh nhất của cuộc đời.

1
Như Ý (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm