Đời sống

Sau nhiều ngày nằm viện, trở về nhà tôi quyết định viết đơn ly hôn vì không chịu nổi người chồng vô tâm

Buổi đêm tôi đau bụng chịu không nổi nữa nên gọi chồng dậy chở đi bệnh viện. Nhưng anh nói đang buồn ngủ, bảo tôi cố gắng chịu, đợi trời sáng rồi gọi xe đưa đi.

Vừa đi chợ về đã chứng kiến ngay cảnh mẹ chồng xô xát với người giúp việc, tôi choáng váng khi biết nguyên nhân từ tận 30 năm trước / Tâm sự đầy tủi hờn của nàng dâu bên "mâm cơm thừa" được bố mẹ chồng để phần, phản ứng của dân mạng càng gây chú ý

Vợ chồng tôi lấy nhau 6 năm, có hai con nhỏ học mẫu giáo. Lương của chúng tôi không cao lắm nên đang phải thuê phòng trọ.

Cùng đi làm nhưng về đến nhà chồng chẳng bao giờ phụ vợ làm việc gì cả. Trong khi tôi lo cơm nước dọn dẹp tắm rửa cho con thì chồng bận ngồi đọc báo mạng. Những lúc con khóc nhờ chồng dỗ dành chơi cùng con nhưng anh lại nổi cáu lên. Khi thì mắng vợ, lúc thì đánh con để con sợ mà không khóc nữa, có lúc chồng vừa nấu ăn vừa ném đồ.

Sau nhiều lần tôi rút ra kinh nghiệm, thôi cứ từ từ làm mọi việc rồi cũng xong, để mặc chồng muốn làm gì thì làm không dám nhờ vả nữa, cho gia đình được yên ổn.

Tuần trước tôi bị đau bụng âm ỉ nên phải nghỉ làm về nhà nằm. Buổi tối tôi không thể dậy nấu ăn được nên bảo chồng chuẩn bị cơm bữa tối và tắm rửa cho con. Chồng bực bội mắng: “Ăn cho lắm vào rồi đau bụng, tôi đi làm về mệt lắm không nấu ăn được thì nhịn hết cả đi”.

Nói rồi chồng vào phòng tắm, dù rất đau bụng nhưng tôi vẫn cố gượng dậy nấu cơm cho các con. Trong khi tôi vừa ôm bụng vừa dỗ dành con ăn thì chồng vẫn thản nhiên ngồi ăn. Lúc đó nước mắt tôi cứ ứa ra, thương chính mình đã lấy được người đàn ông vô tâm.

12-shutterstock_651213688_4618236.jpg 0

Ảnh minh họa.

Buổi đêm tôi đau bụng chịu không nổi nữa nên gọi chồng dậy chở đi bệnh viện. Nhưng anh nói đang buồn ngủ, bảo tôi cố gắng chịu, đợi trời sáng gọi xe đưa đi. Đau không thể chịu được nữa, tôi cầm điện thoại gọi xe và vơ vội bộ đồ để tự vào bệnh viện một mình.

Chỉ đến khi tôi nghẹn ngào nói với chồng câu: “Thôi anh cứ ngủ đi, em không dám làm phiền chồng nữa”. Lúc này chồng mới bật dậy hỏi tôi đi đâu? Tôi nói là chắc bị đau ruột thừa nên phải vào viện gấp.

Khi xe đến chồng cũng chịu lên xe đưa tôi vào bệnh viện, còn hai con gửi hàng xóm trông giúp.

Sau khi mổ ruột thừa xong tôi nghỉ ngơi trong bệnh viện một tuần nhưng chồng không vào thăm vợ một lần nào, chỉ có mình em gái tôi chăm sóc. Gọi điện lần nào chồng cũng nói là đang bận công việc hay chăm con.

Ngày xuất viện về nhà, thấy bác hàng xóm đang chăm sóc các con. Bác ấy bảo chồng tôi rất tệ, không chịu đưa đón con đi học. Về nhà chỉ có cắm đầu vào điện thoại, bác ấy thương bọn trẻ nên đã đưa về phòng cho chúng ăn uống tắm rửa và cho đi học rồi đón về.

 

13-shutterstock_1107195983_21620664.jpg 0

Ảnh minh họa.

Nghe những gì bác hàng xóm nói mà tôi ứa nước mắt, không thể chịu nổi người chồng vô tâm nữa. Tôi biết ơn bác ấy lắm, nếu không có bác thì không biết con tôi sẽ ra sao trong những ngày mẹ nằm viện nữa?

Buổi đêm khi các con đã ngủ hết, tôi đưa cho chồng tờ đơn ly hôn và nói hết lý do. Chồng tưởng tôi đùa nên không bận tâm mà lăn ra ngủ ngon lành. Chỉ đến khi tôi dọn đồ để hôm sau chuyển đi chỗ khác ở thì anh ấy mới hoảng sợ thật sự.

Đến lúc này chồng rối rít xin lỗi và hứa sẽ thay đổi nhưng lòng tôi không còn chút tình cảm nào với chồng nữa. Chỉ muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này nhanh nhất có thể.

Nhìn chồng quỳ xuống dưới chân cầu xin cho một cơ hội khiến tôi lung lay ý định. Theo mọi người tôi có nên cho chồng cơ hội để sửa sai không?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm