Đời sống

Sinh xong 3 tháng, tôi vẫn tránh chồng như tránh hủi, đến nỗi phải tìm đủ mọi cách giữ chân mẹ chồng ở lại

Tôi biết cứ đà này, cuộc hôn nhân của mình rồi sẽ gặp rắc rối lớn. Có điều đây là vấn đề tế nhị, thành ra tôi rất ngại mở lời với người khác.

Yêu và cưới 5 năm vẫn chưa có con, bất ngờ cô hàng xóm ngỏ ý muốn xin con và tôi đã nhắm mắt để thử năng lực bản thân / Trong hôn nhân, nắm chắc “thuyết 12 phút”, tình cảm vợ chồng sẽ ngày càng tốt đẹp

Vợ chồng tôi mới kết hôn được hơn một năm. Chúng tôi vừa đón con trai đầu lòng 3 tháng trước. Trong mắt người ngoài, tôi là người phụ nữ hạnh phúc. Chồng tôi là đầu bếp, vì thế nên chuyện bếp núc trong nhà, tôi gần như không phải đụng vào. Kể từ khi có thai, tôi chỉ việc đi làm và ăn uống để bồi bổ sức khỏe. Ngay cả những việc rất nhỏ như giặt quần áo, dọn nhà, chồng tôi cũng làm giúp vợ.

Trước đây, vợ chồng tôi rất hòa hợp trong vấn đề giường chiếu. Chúng tôi đều có nhu cầu cao. Thành ra lúc nào cũng muốn được gần nhau nhiều hơn.

Thế nhưng sinh con xong, thể chất và cả tâm trạng tôi thay đổi hoàn toàn. Trái với những người phụ nữ khác, sinh xong, tôi không phải tất bật với bỉm sữa và thức đêm. Bởi thời gian này có mẹ chồng lên ở cùng, chưa kể nửa đêm, chỉ cần nghe con khóc, chồng tôi sẽ chạy sang ngay.

Sinh xong 3 tháng, tôi vẫn tránh chồng như tránh hủi, đến nỗi phải tìm đủ mọi cách giữ chân mẹ chồng - Ảnh 1.

Có lẽ vì vết thương vẫn chưa lành hẳn, cộng thêm vấn đề tâm lý nên tôi cảm thấy khó chịu và đau vô cùng. (Ảnh minh họa)

Tôi chỉ có một nỗi buồn khó nói. Đó là chuyện vợ chồng sau khi sinh mọi người ạ. Tôi sinh thường, vì cái thai lớn nên buộc phải rạch tần sinh môn lúc chuyển dạ. Thời gian đầu vì đau vết khâu nên tôi luôn tìm cách né tránh chồng.

Đúng hai tháng sau sinh, tôi mới cho chồng gần gũi. Có lẽ vì vết thương vẫn chưa lành hẳn, cộng thêm vấn đề tâm lý nên tôi cảm thấy khó chịu và đau vô cùng. Thế rồi kể từ đó, tôi bắt đầu ám ảnh mỗi khi chồng đòi hỏi. Dù biết chồng không vui nhưng lần nào cũng vậy, tôi đều cố tình gây ra tiếng động mạnh để con dậy. Chồng tôi không trách vợ nhưng nhìn vẻ mặt buồn bã của anh, tôi biết anh đang rất thất vọng.

Tôi đã suy nghĩ về chuyện này rất nhiều. Tránh né như vậy cũng không phải cách hay. Chưa kể trong mối quan hệ vợ chồng, chuyện phòng the là vô cùng quan trọng. Có điều tôi vẫn không thể làm chủ được bản thân. Hôm vừa rồi mẹ chồng đòi về quê, tôi còn năn nỉ xin bà ở lại chỉ vì không muốn hai vợ chồng có nhiều không gian riêng tư, tôi sợ chồng lại đòi hỏi. Có phải tôi đang mắc vấn đề về sức khỏe và tâm lý không? Các bạn cho tôi lời khuyên với.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm