Đời sống

Thấy con trai mải chơi thích tụ tập bạn bè, không quan tâm vợ con, mẹ chồng chỉ gọi điện nói 1 câu khiến chồng phải về nhà ngay lập tức và bỏ luôn tật ham chơi

Bao nhiều lần nói chuyện, bao nhiêu lần góp ý nhưng chồng vẫn chứng nào tật ấy. Chỉ về nhà sớm với vợ, con được 1 tuần là lại ton tót đi ngay. Như kiểu không được tụ tập với bạn bè thì anh sẽ không chịu nổi.

Ngưỡng mộ chị hàng xóm nên luôn đem vợ mình ra để so sánh, cho đến ngày vợ lên tiếng tiết lộ bí mật khiến tôi tan nát cõi lòng / Vừa đi làm về, chồng đã giao ngay đứa bé đỏ hỏn đang khóc thảm thiết rồi chạy thẳng ra ngoài trong sợ ngỡ ngàng của tôi

Chồng tôi cái gì cũng tốt, đẹp trai, tài giỏi, kiếm tiền tốt chỉ mỗi một cái tội ham chơi. Cái hồi mới cưới về ham chơi thì tôi cũng chẳng nói làm gì, thế nhưng khi tôi đã sinh con mà anh vẫn chứng nào tật nấy khiến tôi không chịu nổi.

Hai vợ chồng tôi đều ở tỉnh lẻ lên Hà Nội lập nghiệp, nên khi cưới nhau và sinh con không có ai hỗ trợ. Mẹ chồng và mẹ đẻ lên trông cho hết 3 tháng đầu rồi cũng về vì các bà đều bận công việc ở quê. Kể từ đó một mình tôi ở nhà “chiến đấu” với con và công việc nhà. Nhiều hôm, hai mẹ con vật vã trông nhau cả ngày trời, chỉ mong chồng về sớm trông đỡ con để dọn cái nhà, gội cái đầu nhưng mãi chẳng thấy đâu. Cứ nghĩ chồng bận công việc gì đó quan trọng lắm, đến khi gọi điện hóa ra là anh đang “bận” nhậu với mấy thằng bạn, lát anh về.

Có nhiều hôm con ốm, 2 mẹ con quay quắt ở nhà, đã gọi điện hẹn chồng về sớm, chồng ừ ừ rồi để đó đến 10 giờ đêm vẫn chưa xuất hiện ở cửa nhà khiến tôi đứng ngồi không yên. Khi chồng về thì bê bết mùi rượu khiến tối tức ứa nước mắt. Bao nhiều lần nói chuyện, bao nhiêu lần góp ý nhưng chồng vẫn chứng nào tật ấy. Chỉ về nhà sớm với vợ, con được 1 tuần là lại ton tót đi ngay. Như kiểu không được tụ tập với bạn bè thì anh sẽ không chịu nổi.

Mà không chỉ ham ăn nhậu, chồng tôi còn có chứng bệnh ham điện tử. Có nhiều hôm 10 giờ đêm rồi mà nghe bạn gọi đi “lập đội” là lại phóng xe máy đi ngay.

Hôm ấy cuối tuần, cứ nghĩ chồng ở nhà trông con giúp để tôi được nghỉ ngơi vì cả tuần con ốm quấy, ai dè mới sáng sớm, anh xách balo lên tuyên bố một câu xanh rờn: “Hôm nay thằng bạn thân rủ anh đi tìm nhà với nó, anh đi chắc chiều anh mới về nhé.”

Nghe chồng nói mà tôi tủi thân ứa cả nước mắt. Nhưng chồng tôi là thế, lúc nào cũng coi bạn bè, nhậu nhẹt là trên hết. Ấm ức nhiều, nói thì chồng không nghe khiến tôi không còn cách nào khác là cầu cứu mẹ chồng. Tôi gọi điện về kể lể, mẹ chồng trấn an tôi một câu: “Con cứ để đấy mẹ lo.”

Ảnh minh họa: Internet.

Rồi 2 tiếng sau tôi thấy mẹ chồng xuất hiện ở cửa nhà, vừa lên đến nơi bà rút điện thoại ra gọi cho chồng tôi và nói:

- Anh đang ở đâu mà mẹ lên nhà không gặp thế hả?

- Con đang đi với bạn có tí việc mẹ ạ. Mẹ ở lại tối con về nói chuyện nhé.

- Chuyện trò gì, anh không về nhanh vợ anh nó viết đơn li hôn đang đòi về nhà mẹ đẻ đây này? Nó gọi tôi lên để trông nhà trông cửa đợi anh về đấy.

- Sáng nay vẫn bình thường, sao lại có chuyện chia tay, mẹ đùa à?

 

- Tôi mà thèm đùa với anh hả, cái thứ đàn ông gì đi sáng ngày, không biết lo cho vợ cho con, phải tôi tôi cũng bỏ chứ chẳng cứ gì vợ anh. Anh không về nhanh, nó bỏ về nhà đẻ anh ráng chịu.

- Vâng, vâng con về ngay.

Thế là sau cuộc điện thoại chỉ tầm 20 phút chồng tôi đã xuất hiện ở nhà. Anh vừa xuất hiện ở cửa đã bị mẹ xả cho một trận không thương tiếc. Cuối cùng bà chốt lại một câu: “Sau này tôi còn nghe vợ anh than vãn về chuyện anh đi tối ngày không lo cho vợ con thì tôi cho phép nó bỏ anh, thà để nó một mình nuôi con còn hơn có thằng chồng ham chơi như anh.”

Chồng tôi nghe mẹ nói thế thì tái mét mặt, hứa hẹn sẽ không mải chơi nữa. Chẳng biết chồng tôi giữ lời hứa được bao lâu nhưng cứ cách 2 hôm mẹ chồng tôi lại gọi điện lên kiểm tra một lần nên anh cũng chẳng dám ham mê nhậu nhẹt nữa. Tôi thật may vì có một mẹ chồng tâm lý như vậy.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm