Tôi vào công ty, trong đầu ngoài công việc ra còn nghĩ, mình sẽ là ‘thủ lĩnh xinh đẹp’ trong văn phòng. Với nhan sắc và thân hình rất đẹp, cao ráo của mình, tôi tự tin rằng mình có thể làm điều đứng bất cứ người đàn ông nào.
Vì sinh ra được trời ban cho nhan sắc xinh đẹp nên tôi luôn tự tin vào bản thân mình và nghĩ rằng, mình nhất định sẽ tìm được một người đàn ông giàu có, có chức quyền. Tiêu chí của tôi là vậy. Tôi không chấp nhận những người đàn ông nghèo, không có tương lai.
Vào công ty, tôi bỗng trở thành người nổi bất nhất, xinh đẹp nhất vì công ty không có người trẻ và cũng không ai có nhan sắc xuất chúng. Người ta nói, có ngoại hình là một lợi thế vô cùng lớn. Và tôi tin điều đó…
Tôi đã có được tình cảm của sếp một cách nhanh chóng nhưng đó là tình cảm quý mến. Thấy sếp ga lăng, luôn giúp đỡ nhân viên tôi đã nghĩ, đó có lẽ là người đàn ông tôi cần tìm. Tôi không quan tâm anh có vợ con hay chưa, có gia đình thế nào, tôi chỉ cần biết, đó là người mà tôi thích và tôi đã muốn quyến rũ anh ngay từ những ngày đầu gặp và nói chuyện. Tôi tìm mọi cách để được gần sếp, được anh ưu ái. Và tất nhiên, tôi có thể làm được điều đó…
Tôi được chị em trong công nói rằng, anh đã có vợ và con nhỏ nhưng xưa nay anh ít tiết lộ về gia đình mình và cũng chưa từng gặp vợ anh. Tôi lấy làm vui vì nghĩ đó là tín hiệu tốt cho một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Vì có người đàn ông nào lại không thích khoe vợ mình. Họ không khoe tức là họ không yêu thương vợ con. Nhưng tôi đã lầm… Vì với anh thì hoàn toàn khác, vợ anh không muốn công khai đi bên cạnh anh. Chỉ là, lý do đó tôi thật sự chưa hiểu được…
Tôi cố gắng tìm mọi cách được gần anh, được anh yêu thương. Tôi quyến rũ anh bằng những hôm đi về muộn, không có phương tiện về nhà. Quyến rũ anh bằng những tin nhắn, điện thoại và những bộ váy sexy. Phải nói rằng, một người đàn ông, chỉ cần nhìn thấy tôi trong bộ váy lộng lẫy thì ngay lập tức bị cuốn hút. Anh cũng đã ‘đứng hình’ khi thấy tôi đi tiệc công ty, mặc bộ váy sang trọng. Tôi thật sự khiến người khác phải ngước nhìn, ngay cả chị em phụ nữ. Ai cũng xuýt xoa vì nhìn tôi quá xinh. Chuyện quyến rũ đàn ông giàu có, có sự nghiệp không còn là việc lạ lẫm gì với tôi nữa. Tôi muốn sống như vậy nhưng không ai hay biết về điều đó…
Lần ấy, anh đã ngã vào vòng tay của tôi, anh đã ôm ấp tôi, đưa tôi vào nhà nghỉ nhưng thật lạ, đêm ấy, anh đã không làm gì tôi. Anh còn nói xin lỗi vì đã uống say, vì đã chuốc rượu và đưa tôi vào đây, ảnh hưởng tới danh dự của anh. Tôi còn nghĩ, anh yếu sinh lý. Vì có người đàn ông nào nằm bên cạnh một người phụ nữ như tôi mà lại không động chạm gì.
Những ngày sau đó, tôi cố gắng tìm hiểu về anh và càng tìm hiểu, tôi càng phát hiện ra những bí mật về gia đình anh và người vợ đặc biệt tôi chưa một lần gặp mặt…
Tôi đã đến tận nhà anh, đó là sự liều lĩnh vô cùng. Tôi muốn tìm hiểu xem gia đình anh thế nào, vợ con anh ra sao với tư cách là nhân viên đến thăm nhà sếp. Tất nhiên, tôi ăn mặc xuề xòa để vợ anh khỏi hoài nghi.
Người đàn bà mở cửa cho tôi là một người già, chừng tuổi mẹ tôi. Tôi bước vào nhà, trong nhà yên ắng. Có tiếng người từ trên vọng xuống. Tôi ngước nhìn lên, một người đang ngồi xe lăn, nói vọng xuống ‘ai tới nhà đó mẹ?’. Tôi không biết đó là ai và đứng ở dưới chờ. Chị được di chuyển một cách khéo léo xuống dưới nhà và nghe tôi nói chuyện. Tôi sững người vì đó chính là vợ của sếp.
Tôi chào hỏi và ngồi nói chuyện với chị. Ở chị toát lên một vẻ tự tin, sự vui vẻ, hòa đồng. Chị không giống như những người phụ nữ bị ngồi xe lăn hay là những người không đi lại được. Tôi hỏi về hoàn cảnh của chị một cách ý nhị thì chị nói, bị tai nạn xe hơi lúc đó du lịch với anh. Trong mắt chị không toát lên nỗi buồn mà lại tràn trề niềm vui, sự tự hào về người chồng và đứa con chị đang nói tới trong câu chuyện. Anh bước vào nhà, tay cầm bó hoa tặng vợ, không nhìn thấy tôi. Khi tôi đứng lên chào, mặt anh biến sắc nhưng vội định thần lại. Tôi có chút luống cuống. Anh bảo ‘chúc mừng sinh nhật em, chúc em của anh luôn mạnh khỏe, vui vẻ’. Trên tay kia là đồ đạc và rất nhiều món ăn, có lẽ là anh mua ở chợ. Chị vợ không quên hỏi ‘anh nay mua món gì vậy, chuẩn bị nấu gì cho vợ đây?’. Đứa con chạy tới ôm chân bố, quấn quýt không rời. Anh vội vào bếp bảo vợ, ‘nay em thích ăn gì để anh nấu’…
Nghe đến đây, bỗng nước mắt tôi ứa ra…. Thì ra, đây chính là lý do người đàn ông ấy không dám nắm tay tôi, không dám đi quá giới hạn với tôi. Đây là tất cả sự thật về người vợ không bao giờ xuất hiện bên cạnh anh và công ty hay thắc mắc. Họ có hiểu hoàn cảnh của anh không, có lẽ là không thể…
Chỉ có tôi hôm nay đã nhận ra cuộc sống sai lầm mà tôi đã lựa chọn. Người như chị có thể kiên cường, mạnh mẽ, có niềm tin, vững vàng nghị lực như vậy, tại sao tôi lại có thể chọn lối đi bỉ ổi như thế này. Tôi phá vỡ gia đình người khác, chấp nhận cuộc sống buông thả vì tiền, vì danh vọng đâu có nghĩ tới chữ tình. Giờ anh đã cho tôi thấy, anh là người đàn ông tốt và phụ nữ cần hơn cả những người chồng như anh? Hỏi thế gian này tìm được mấy người như người chồng ấy? Không biết ngoài kia có bao nhiêu mối quan hệ của anh nhưng những gì anh thể hiện hôm nay, sự tự tin của chị và không khí gia đình ấy đã khiến tôi ngộ ra một điều, tôi là kẻ vô liêm sỉ biết bao nhiêu.
Anh đã dạy cho tôi một bài học. Tôi cần tìm con đường đi đúng đắn cho mình, cần tìm một người chân thành vì mình, yêu thương mình và cũng cho tôi một tổ ấm mà bao người phụ nữ khao khát…
Từ ngày hôm sau đó, anh không bao giờ gần gũi với tôi và luôn có ý tránh né… Tôi cũng hiểu và đã không bao giờ gần anh nữa.