Đời sống

Tình cờ gặp người yêu cũ mua cháo trước cổng bệnh viện, tôi đâu ngờ lại phát hiện ra một bí mật đau đớn khôn nguôi

Nhìn thấy chiếc áo tím quen thuộc ngày nào nay đã cũ kỹ của người yêu cũ, tôi đoán được hoàn cảnh hiện tại của cô ấy rất khó khăn.

Lần nào hỏi xin tiền người yêu cũng vui vẻ móc 'hầu bao', cho đến một ngày anh nói điều này khiến tôi sốc nặng / Đến bệnh viện thăm đẻ, tôi sốc khi gặp lại người yêu cũ và càng giận dữ trước thái độ của chồng cô ấy

Tôi và Phương từng yêu nhau rất sâu đậm, sau khi ra trường chúng tôi xác định sẽ lấy nhau nhưng rồi cô ấy phải lòng người đàn ông khác nên cả hai chia tay.

Hiện tại tôi đã lấy vợ và có hai đứa con, gia đình rất hạnh phúc nên tôi không còn nhớ nhung đến mối tình đầu nữa.

Cho đến một ngày tôi đi làm qua bệnh viện, thấy nhiều người xếp hàng mua cháo nên tôi chú ý. Đang thầm nghĩ quán cháo đó chắc phải ngon lắm nên sáng nào cũng đông khách thì bất ngờ tôi nhìn thấy cái áo màu tím quen thuộc. Khi lại gần tôi thật sự sốc, đó chính là Phương mối tình đầu của tôi.

Trong khi tôi vui mừng được gặp lại bạn cũ thì Phương lại bối rối như muốn tìm cách chạy trốn vậy. Tôi kéo cô ấy ra một góc để nói chuyện cho đỡ ồn ào, nhìn vào chiếc áo tím cũ kỹ quen thuộc ngày nào, tôi có thể đoán được hoàn cảnh hiện tại của Phương rất khó khăn.

Tôi hỏi cô ấy đang chăm ai ốm nhưng Phương không chịu nói mà chỉ ôm mặt khóc, khiến tôi bối rối. Sợ muộn giờ nên tôi lấy điện thoại trong túi của cô ấy nháy vào máy mình để chiều tan ca sẽ ghé vào thăm.

Buổi chiều tôi mua một giỏ trái cây và gọi điện hỏi phòng Phương đang chăm bệnh nhân. Phải mất 15 phút tôi mới tìm tới nơi, Phương đang lau mình cho bé trai chừng 8 tuổi, chắc là con cô ấy.

Đang đi làm, bất ngờ gặp người yêu cũ mua cháo trước cổng bệnh viện, để rồi khi tôi hỏi thăm ai ốm thì cô ấy chỉ ôm mặt khóc nói không thành lời - Ảnh 1.

Tôi để lại một chiếc phong bì một triệu đồng nhưng cô ấy không nhận nói là không cần tiền của tôi. (Ảnh minnh họa)

Nhìn kỹ gương mặt gầy gò của bé ấy tôi thấy rất quen thuộc, hình như có nhiều nét giống con trai của tôi. Đến lúc này tôi giật mình hỏi dồn dập đứa trẻ là con ai và đang bị bệnh gì?

Phương nói trong nước mắt, bé chính là con của tôi, con mắc chứng bệnh máu không đông, lại đang bị gẫy chân nên phải đến thành phố điều trị. Phương bảo ngày chúng tôi chia tay nhau cô ấy đã mang thai rồi.

Tôi trách cô ấy giá ngày đó không phản bội tôi thì chắc đã có một gia đình hạnh phúc ấm no rồi. Không ngờ Phương trợn tròn mắt lên cãi lại: "Đã bảo là em với anh ấy chỉ là đồng nghiệp thân thiết thôi, sao đến bây giờ mà anh vẫn nghi ngờ em vậy hả? Không biết phải nói thế nào anh mới tin đây?".

Vậy là sau khi chia tay tôi, cô ấy đã phải nuôi con bị bệnh một mình trong đau khổ tủi nhục, còn tôi thì lại sống rất sung túc hạnh phúc. Nhìn đứa con đang nằm trên giường với căn bệnh quái ác mà tôi hối hận vô cùng. Giá ngày đó tôi chịu tin tưởng Phương, bớt ghen tuông thì đâu đến nỗi tình yêu tan vỡ.

Trước khi về, tôi để lại một chiếc phong bì một triệu đồng nhưng cô ấy không nhận nói là không cần tiền của tôi, hãy để mẹ con Phương được yên ổn.

 

Làm sao tôi có thể sống thoải mái khi biết đứa con bên ngoài của mình đang bị bệnh hiểm nghèo chứ. Theo mọi người tôi phải làm sao để giúp đỡ mẹ con cô ấy vượt qua những ngày tháng khó khăn sắp tới đây?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm