Đời sống

Tình cờ nghe được câu hỏi của mẹ chồng, tôi buồn cười lắm nhưng vẫn phải nín nhịn, ngờ đâu một tuần sau lại phải “bó tay toàn tập" trước lời tỉ tê khuyên giải của bà

Mới về làm dâu 6 tháng nay mà tôi thật hết chịu nổi sự nhạy cảm của mẹ chồng rồi.

Cuộc điện thoại vội vàng của mẹ chồng với em chồng lúc nửa đêm khiến tôi run rẩy thở không ra hơi / Mẹ chồng đoảng gặp đúng con dâu lười tưởng rằng 'toang', nhưng nghe tâm sự cuộc sống thì ai cũng phải cười

Vợ chồng tôi còn trẻ, cưới về thì sống chung với bố mẹ chồng. Chồng tôi là con một, bố mẹ chồng vẫn còn khá trẻ và rất thương yêu nhau. Lúc mới đầu, tôi rất ngưỡng mộ họ, bố chồng thoải mái chiều chuộng mẹ chồng mà bà cũng rất thích làm ông bất ngờ. Tôi nghĩ, sống trong một căn nhà như vậy, chứng kiến bố mẹ mình như thế thì chồng tôi sau này thế nào chẳng chiều vợ. Quả đúng như thế, cưới xong, chồng suốt ngày xoắn xuýt ở bên cạnh tôi, giúp tôi đủ thứ việc, làm gì cũng muốn tôi làm cùng, đi đâu cũng chở tôi đi.

Có lẽ vì thế mà mẹ chồng tôi cảm thấy khó chịu. Bằng chứng là nhiều khi bà cứ đăm đăm nhìn tôi xong lại thở dài. Bà không nói ra nhưng tôi vẫn tự nhận thấy bà không vui mỗi khi thấy vợ chồng tôi chiều chuộng nhau.

Và cách đây 1 tuần, khi đi xuống bếp lấy nước uống, tôi tình cờ nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng mẹ chồng. Bà bảo: "Thế giờ con nói đi, nếu mẹ và vợ con cùng rơi xuống sông, con sẽ cứu ai?". Tôi buồn cười lắm vì câu hỏi này nhưng vẫn phải nín nhịn mà lẳng lặng theo dõi, tôi cũng muốn nghe xem chồng tôi trả lời thế nào nhưng anh cứ cười rồi đánh trống lảng: "Sao mẹ lại hỏi thế? Thời giờ có ai thử kiểu ấy nữa đâu". Biết chồng khó xử nên tôi đẩy cửa bước vào thẳng thắn trả lời: "Mẹ không phải lo, tất nhiên là chồng con cứu mẹ rồi, con biết bơi nên tự bơi vào được".

Tình cờ nghe được câu hỏi của mẹ chồng, tôi buồn cười lắm nhưng vẫn phải nín nhịn, ngờ đâu một tuần sau lại phải “bó tay toàn tập" trước lời tỉ tê khuyên giải của bà - Ảnh 1.

Tôi thật bó tay, không biết phải làm gì mới chiều được theo ý mẹ chồng. (Ảnh minh họa)

Mẹ chồng ngượng ngùng xấu hổ còn chồng tôi thì bật cười hóa giải không khí sau đó kéo tôi lên phòng. Về phòng, hai vợ chồng ngồi trò chuyện cả tiếng đồng hồ và rút ra kết luận, sẽ không thể hiện tình cảm trước mặt bố mẹ nữa, sẽ ý tứ hơn.

Vì thế, 1 tuần qua, 2 vợ chồng tôi không nói cười với nhau nhiều khi ở nhà nữa, khi tôi rửa bát, chồng vẫn bình thản ngồi xem ti vi với bố mẹ. Lúc anh lau nhà, tôi bỏ vào phòng nằm lướt điện thoại. Rồi trong bữa cơm, thay vì gắp cho nhau như trước thì giờ mạnh ai nấy ăn, thậm chí còn chẳng khen ngợi cơm ngon canh ngọt.

Rồi sáng nay, khi vừa lấy túi xuống nhà định đi làm thì tôi lại nghe tiếng mẹ chồng thỏ thẻ ở dưới bếp. Bà hỏi chồng tôi: "Dạo này vợ chồng con cãi nhau gì à? Sao hai đứa lại lạnh lùng bỏ mặc nhau như thế? Có gì thì con phải chia sẻ với vợ chứ cứ thế là không được. Vợ con có sai thì con phải rộng lượng tha thứ, mà con sai thì cũng nên cúi đầu xin lỗi vợ con đi. Chứ nhìn 2 đứa như vậy, mẹ nuốt không trôi cơm".

Chồng tôi vừa ăn bát bún sáng vừa trả lời: "Không có gì đâu mẹ, vợ chồng con vẫn bình thường mà". Nhưng mẹ chồng không tin, bà cứ tỉ tê khuyên nhủ: "Con cứ nói thật đi để mẹ còn tìm hướng giải quyết. Mới cưới nhau mà thế này là không ổn đâu con ạ. Còn sống với nhau vài chục năm nữa, giữ trong lòng thì bao giờ mới giải tỏa?".

Tôi thật bó tay, không biết phải làm gì mới chiều được theo ý mẹ chồng. Thể hiện thân thiết yêu thương nhau thì mẹ chồng lại sợ mất con trai vào tay con dâu, mà lạnh nhạt thì bà lại lo lắng con trai con dâu lục đục. Vậy phải thế nào bà mới hài lòng đây?

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm