Đời sống

Trước màn thoái thác nuôi mẹ, câu nói của người con út khiến đại gia đình thay đổi lập trường

DNVN - Khi về đến nhà nhìn thấy cảnh các anh chị em chồng tranh cãi kịch liệt để thoái thác trách nhiệm phụng dưỡng mẹ, chồng tôi đã buông một câu nói khiến cả gia đình phải ngỡ ngàng và thay đổi hoàn toàn thái độ.

Phơi bày sự thật: Em dâu lên mạng kể xấu mẹ chồng, nhưng ai mới thực sự là người oan ức? / Bàng hoàng phát hiện bí mật trong tủ chén, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu thay đổi đầy bất ngờ!

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Nhà chồng tôi có ba anh em trai. Chồng tôi, là con út, hiện đang sinh sống và làm việc ở thành phố. Hai anh lớn, bác cả và bác hai, sống cùng quê với mẹ chồng. Những ngày mẹ còn khỏe mạnh, bà thường giúp trông cháu, chăm sóc nhà cửa, đồng áng. Nhưng một lần ngã đau khiến bà phải nằm liệt giường, và từ đó, không khí gia đình không còn yên ấm như xưa.

Từ lúc mẹ đổ bệnh, gia đình chồng như đứng ngồi không yên. Các anh chị liên tục gọi điện bảo chồng tôi về quê "họp gia đình" để bàn chuyện phân chia trách nhiệm chăm sóc mẹ. Vừa về đến nhà, nhìn cảnh mẹ chồng tiều tụy nằm bất động trên giường, tôi không kìm được nước mắt. Mẹ kể lại rằng mỗi lần nhờ con cháu xoa bóp, ai cũng viện lý do tránh né, không ai muốn nhận phần trách nhiệm.

Khi các anh chị đã tụ họp đầy đủ, bác cả lên tiếng, cho rằng mẹ là mẹ chung của cả ba anh em, nên mọi người phải chia nhau chăm sóc khi mẹ lâm bệnh. Nhưng ngay lập tức, chị dâu hai phản bác, nói rằng mẹ chồng đã từng ngày đêm trông nom con cái cho gia đình bác cả khi còn khỏe mạnh, nên giờ bác cả cần đền đáp ơn nghĩa.

Lời nói vừa dứt, chị dâu cả chen vào, nhắc nhở rằng tài sản bố mẹ chia đều, thì trách nhiệm với mẹ cũng phải công bằng như thế. Cuộc tranh cãi cứ thế tiếp diễn, lời qua tiếng lại khiến tôi không khỏi choáng váng.

 

Lúc này, chồng tôi mới cất lời, giọng điềm tĩnh nhưng mạnh mẽ: “Bố mẹ không để lại cho vợ chồng em bất cứ tài sản nào, và mẹ cũng chưa từng chăm con cho chúng em. Theo lý, vợ chồng em không có trách nhiệm phải chăm sóc mẹ. Vậy sao lại gọi chúng em về để bàn việc này?”

Lời nói của anh như một gáo nước lạnh khiến các anh chị sững sờ, không biết phản bác ra sao. Khi mọi người bắt đầu im lặng, chồng tôi tiếp tục, “Vợ chồng em ở thành phố, bận rộn công việc, và cũng không tiện để mẹ ở nhà một mình. Nhưng nếu anh chị nào sẵn lòng chăm sóc mẹ, chúng em sẽ chu cấp 5 triệu đồng mỗi tháng.”

Câu nói vừa dứt, bác cả và bác hai lập tức thay đổi thái độ. Hai anh chị, từ những người đang tìm cách trốn tránh trách nhiệm, bỗng nhiên quay sang giành quyền chăm sóc mẹ. Những lời ngon ngọt hứa hẹn lại được đưa ra, khiến tôi không khỏi buồn lòng. Khi không có tiền, mọi người né tránh, nhưng khi chồng tôi nhắc đến khoản trợ cấp, họ lại tranh nhau nhận mẹ về nhà.

Nhìn cảnh tranh giành quyết liệt của các anh chị, chồng tôi bối rối không biết quyết định ra sao. Liệu mẹ chồng sẽ được hạnh phúc nếu sống với những người chỉ vì tiền mà đổi thay lòng dạ? Câu hỏi này khiến chúng tôi day dứt khôn nguôi. Theo bạn, mẹ chồng tôi nên ở với ai để có được những tháng ngày cuối đời an yên?

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm