Vẻ đẹp 'ma mị' của rừng Rú Chá thu hút khách du lịch
Công dụng thần kì từ rau mùi tàu ít người biêt / Cúc họa mi chớm nở phủ sắc trắng tinh khôi gọi đông về
Vẻ đẹp ma mị rừng Rú Chá trong mùa đông nhìn từ trên cao - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Nếu những ngày cuối tháng 10, rừng Rú Chá (thuộc xã Hương Phong, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế) đẹp mơ màng trong nắng thu, thì nay đã trút hết lá.
Những vòm cây chá trơ cành giữa vùng sông nước phá Tam Giang mang màu trắng xám lạ kỳ. Nhìn từ trên cao, cứ ngỡ như rừng Rú Chá đang phủ những bông tuyết trắng.
Nhiếp ảnh gia Phạm Ngọc Thạch (Hà Nội) cho biết lần đầu bay flycam tại rừng Rú Chá, anh rất ấn tượng với không gian thiên nhiên mang vẻ đẹp khác lạ pha lẫn chút ma mị của rừng khi đông đến.
Dù mùa thu hay mùa đông, ngư dân vẫn chèo xuồng giăng lưới bắt cá bên dưới rừng ngập mặn Rú Chá.
Trong khoảng không gian rừng có phần ma mị đó, vài mảng xanh chồi non làm cho cảnh vật không ảm đạm, hứa hẹn sự sống rừng ngập mặn trù phú khi xuân đến.
Mưu sinh trên vùng đầm ngập mặn Rú Chá - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Một góc yên bình - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Du khách có dịp hãy ghé tới đây, trải nghiệm cùng cuộc sống ngư dân - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Người dân chèo xuồng giăng cá - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Mênh mông vùng rừng ngập mặn Rú Chá - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Mảng xanh chồi non trong rừng - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Vòm cây Rú Chá chỉ còn trơ cành - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Khung cảnh yên bình - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
Bức tranh tương phản rừng Rú Chá - Ảnh: PHẠM NGỌC THẠCH
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Giải mã giấc mơ thấy người đã khuất xuất hiện trở lại
Từ ngày 22/11 đến cuối năm: Ba con giáp đón sóng may mắn, tài lộc hanh thông, sự nghiệp thăng tiến
Từ cuối tháng 11: Sao tài lộc rực sáng, 4 con giáp bứt phá và hưởng lộc lớn
Tử vi ngày 22/11/2024 của 12 con giáp: Tuổi Thìn sự nghiệp thăng tiến, thu hoạch lợi nhuận khủng từ kinh doanh
Bấm chuông giữa trưa, mẹ chồng bơ phờ tìm đến xin ở nhờ: Cú sốc gia đình khiến tôi nghẹn lời
10 triệu mỗi tháng gửi về chăm bố mẹ chồng, nhưng ngày về thăm quê, nhìn mâm cơm nghèo nàn, tôi lặng người