Đời sống

Về ra mắt gia đình người yêu, vừa ngồi nói chuyện được 30 phút, mẹ anh đã lấy ngay tờ giấy nợ kín cả một trang và thú nhận một việc khiến tôi vội vã bỏ chạy

Đọc xong, tôi đã viện cớ rồi chuồn thẳng trong ngày về ra mắt gia đình người yêu.

Lần đầu ra mắt, bố mẹ bạn trai đã "chấm" tôi ngay, nhưng sau bữa cơm thì tôi là người muốn "bỏ chạy" / Người yêu nói sẽ mua vàng giả để trao trong đám cưới, còn mua vàng thật thì sau tự em đi mà trả nợ

Mọi người ạ, tôi chẳng hiểu nổi lòng dạ con người nữa. Tại sao cứ thấy ai giàu có là lại nảy sinh suy nghĩ bòn rút nhỉ? Như tôi đây, ở tuổi 34, tôi có trong tay nhà, xe, công ty riêng và gia đình bề thế, giàu có. Cũng vì thế mà tôi kén chọn người yêu rất kĩ. Với tôi, đàn ông có thể không kiếm ra tiền nhưng phải có bản lĩnh, phải biết nhường nhịn vợ vì tính tôi rất ngang bướng, nóng nảy.

Tôi từng quen hai người trước khi yêu K. Nhưng họ chỉ ở cạnh tôi được nửa năm là chia tay. Một người bảo tôi khó chịu quá, một người lại bảo tôi giỏi, thông minh quá, họ sợ khi ở cạnh một người phụ nữ quá độc lập như tôi. Với những người như thế, tôi cũng không tiếc.

Tôi quen K trong một lần tình cờ đi từ thiện cùng nhau. K cao ráo, ưa nhìn, ăn nói, cư xử lịch thiệp, nhẹ nhàng. Tôi thích anh ngay lần đầu gặp. Khi thấy anh ân cần bế bồng những em bé ở làng SOS, dịu dàng đút các cháu ăn, tim tôi như tan chảy. Một người đàn ông yêu trẻ con như vậy sẽ là chỗ dựa tốt nhất cho tôi.

Về ra mắt gia đình người yêu, mẹ anh đưa ra một tờ giấy cùng lời đề nghị khiến tôi sợ hãi bỏ của chạy lấy người - Ảnh 1.

Ở tuổi 34, tôi có trong tay nhà, xe, công ty riêng và gia đình bề thế, giàu có. (Ảnh minh họa)

Tôi theo đuổi, tán tỉnh K nhiệt tình. Vì anh, tôi sẵn sàng rũ bỏ hình ảnh sang chảnh, sẵn sàng ngồi lê ở những quán bình dân vỉa hè, sẵn sàng đi dạo phố trên chiếc xe máy thay vì chiếc ô tô sang trọng của mình. Cũng vì anh, tôi biết cách sống hơn, hiểu đạo lý làm người, hiểu lý lẽ và cách ứng xử khiêm nhường với người khác hơn.

Khi biết gia đình anh khó khăn, tôi còn bỏ tiền ra giúp đỡ mà không tính toán gì. Tôi còn nghĩ sau này chúng tôi cũng là vợ chồng, việc giúp nhà chồng là điều đương nhiên. Dù người yêu liên tục từ chối nhưng tôi vẫn ép anh nhận tiền. Thấy vẻ bối rối của anh, tôi càng thích thú và yêu anh nhiều hơn.

Chủ nhật vừa rồi, tôi mới về ra mắt gia đình người yêu. Theo như tính toán, chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới và cuối năm nay. Tôi cũng muốn biết gia cảnh, bố mẹ của anh như thế nào để còn sắp xếp chuyện cưới xin. Trong thâm tâm, tôi còn định sẽ xây lại nhà mới cho bố mẹ anh để rước dâu khỏi bị bàn tán này kia. Còn cưới xong, chúng tôi sẽ ở tại nhà tôi, một căn biệt thự ở thành phố.

Ấy thế mà ngay lần về ra mắt gia đình người yêu, tôi lại nhận ra bố mẹ anh không hiền lành, chân chất như tôi tưởng. Vừa thấy tôi bước từ ô tô xuống, mẹ anh đã vồn vã gọi tôi lại bàn trà nói chuyện. Tôi vừa ngồi xuống, bà ấy đã bô bô nói một thôi một hồi. Nào là khen K đẹp trai, tài giỏi, hiếu thảo. Nào là khen tôi với anh xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc... Kể lể dông dài rồi bà đi vào nhà, lấy ra một tờ giấy kín chữ đưa tôi đọc.

Về ra mắt gia đình người yêu, vừa ngồi nói chuyện được 30 phút, mẹ anh đã lấy ngay tờ giấy nợ kín cả một trang và thú nhận một việc khiến tôi vội vã bỏ chạy - Ảnh 2.

Vì anh, tôi sẵn sàng rũ bỏ hình ảnh sang chảnh, sẵn sàng ngồi lê ở những quán bình dân vỉa hè. (Ảnh minh họa)

 

"Đây là giấy nợ của gia đình con ạ. Bác đang nợ bên vay nóng mấy trăm triệu, con trước sau cũng là dâu con trong nhà, không lẽ thấy bố mẹ chồng nợ lại không giúp. Với con mấy trăm triệu chắc chẳng là gì đâu nhỉ? Bác đang có ý định mở tiệm tạp hóa buôn bán kiếm thêm tiền, con cho bác tiền xây tiệm với mua đồ nhé. Rồi bác trả góp cho con dần dần. À mà con dâu chắc cũng không cần tiền ấy đâu nhỉ? Nghe nói con giàu lắm mà".

Tôi nghe mà sốc tận óc. Tôi định hỏi lại: "Ủa, con giàu nhưng tiền con cũng đâu có dư để làm từ thiện kiểu đó" nhưng kịp thời ngăn lại, không nói ra. Ý định bòn rút của mẹ K hiện ra rõ rệt, sỗ sàng. Một lúc sau đó, tôi viện cớ công ty có việc rồi chuồn êm.

K gọi điện, hỏi vì sao tôi lại bỏ về, không ở lại ăn cơm. Tôi cười cười cho qua chuyện. Thú thật, tôi yêu K lắm và chắc K cũng không biết mẹ mình lại như thế. Nhưng nghĩ về sống chung với gia đình đó, tôi lại chán nản. Theo mọi người, tôi nên làm gì bây giờ? Tiếp tục yêu K hay dừng hẳn?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm