Đời sống

Vì một câu nói của mẹ, tôi rất đau khổ vẫn không dám ly hôn lần hai

Tôi tâm sự với mẹ đẻ rằng, tôi muốn ly hôn. Mẹ không ủng hộ, lý do mẹ đưa ra khiến tôi do dự.

Đang ôm eo 'bồ nhí' nóng bỏng dạo phố, tôi bất ngờ trông thấy vợ, cảnh tưởng trước mắt khiến tôi càng thất kinh hơn / Bạn gái tự nguyện trao cái ngàn vàng, tỉnh dậy sau đêm mặn nồng thì cô ấy đã 'bốc hơi' cùng với 500 triệu đồng, 3 năm sau gặp lại tôi thất kinh khi biết được lí do

22 tuổi, tôi lấy chồng. Khi đó, tôi chỉ là cô sinh viên mới ra trường, chưa có gì ngoài vẻ trẻ trung, xinh đẹp. Người đàn ông theo đuổi tôi khi đó là con nhà giàu có.

Cuộc sống hôn nhân mật ngọt không được bao lâu, chồng tôi lộ rõ nhiều nhược điểm. Hóa ra, trong thời gian tán tỉnh, anh ấy khéo che đậy. Giờ về sống chung, tôi mới nhận ra anh là người đàn ông vô trách nhiệm, lăng nhăng, coi thường phụ nữ.

Viễn cảnh màu hồng anh từng vẽ ra bỗng đổi màu xám xịt, khiến tôi chán nản. Tôi xác định mình còn rất trẻ, không thể sống mãi với người đàn ông như thế.

Nghĩ là làm, tôi chủ động viết đơn ly hôn. Cuộc hôn nhân của tôi kết thúc chóng vánh sau 7 tháng 23 ngày chung sống.

Chẳng lẽ phụ nữ ly hôn đến hai lần là do bản thân không đủ tốt? (Ảnh minh họa: Freepik).

5 năm sau cuộc hôn nhân đầu tiên, tôi gặp chồng tôi bây giờ. Anh không giàu có nhưng chín chắn, điềm đạm. Anh không để ý quá khứ của tôi, còn nói thương tôi dang dở thanh xuân vì yêu nhầm, cưới vội.

Sau cú vấp đầu đời, tôi nghĩ mình chỉ cần người đàn ông bao dung, cho mình cảm giác ấm áp, yên bình như thế. Tôi quyết định lên xe hoa lần nữa.

Bố chồng mất sớm, nhà chồng chỉ có hai mẹ con. Sau khi cưới, tôi phải sống cảnh làm dâu. Tôi vốn không sợ điều này, nhưng việc sống chung với mẹ chồng quả thực không dễ dàng.

Cưới hai tháng, tôi có bầu. Thời gian ốm nghén, tôi vẫn đi làm. Chỉ những hôm quá mệt mỏi, tôi mới xin nghỉ.

Mẹ chồng rất khó chịu vì điều này. Bà bảo hồi xưa, bà có bầu còn dắt trâu đi cày mấy mẫu ruộng. Hôm sinh chồng tôi, bà còn đi cấy, chuyển dạ mới chạy lên trạm xá. Bà chê tôi lười biếng.

 

Mẹ chồng không thích nhìn vợ chồng tôi đối xử tình cảm với nhau. Bà luôn than phiền với hàng xóm là con dâu không ý tứ. Ngay cả mỗi tối, việc vợ chồng tôi đóng cửa phòng sớm cũng khiến bà không hài lòng. Bà thường tìm lý do nọ kia để gọi chồng tôi rời khỏi phòng.

Tôi sinh con trai đầu lòng, mẹ chồng xem cháu như báu vật. Bà dành chăm sóc cháu, ôm ấp suốt đêm ngày. Đến nỗi thằng bé quyện hơi bà, đêm cũng phải bà ôm mới ngủ.

Không có người mẹ nào thích điều đó cả. Thằng bé là con tôi, tôi muốn chăm sóc bé theo cách của mình. Tôi nói thẳng quan điểm của mình, điều đó khiến mẹ chồng giận.

Một hôm, con tôi khóc quấy lúc nửa đêm. Vì tôi chốt cửa nên mẹ chồng không vào được. Bà đứng ngoài, sốt ruột đập cửa ầm ầm. Tôi nói rằng, thằng bé chỉ giật mình khóc mơ, mẹ chồng cứ về phòng ngủ.

Chồng tôi hôm đó đi công tác vắng nhà, không biết chuyện gì cũng gọi điện về mắng tôi đừng chia cắt máu mủ ruột thịt. Chỉ nghe chừng ấy, tôi đã biết mẹ chồng gọi cho anh nói những gì.

 

Hôm sau, mẹ chồng còn khóc lóc kể khắp xóm rằng, tôi thà để con khóc ngất cũng không cho bà nội bế. Con trai bà vô phúc vớ phải tôi. Nếu tôi tốt thì chồng cũ đã không bỏ. Giờ tôi mới hiểu, mẹ chồng rất ác cảm với quá khứ một đời chồng của con dâu.

Tôi mới sinh con, lần đầu làm mẹ, nhiều bỡ ngỡ và mệt mỏi. Việc thường xuyên bị mẹ chồng soi mói, đặt điều... khiến tâm lý tôi căng thẳng. Tôi nói với chồng muốn ra thuê trọ ở riêng.

Chồng tôi không đồng ý. Anh nói, đó là điều không bao giờ xảy ra và là điều tôi không nên nhắc lại. Nhà anh một mẹ - một con, lúc nhỏ mẹ chăm sóc anh, lớn lên anh chăm sóc mẹ.

Nếu tôi không thể yêu thương mẹ chồng thì hãy im lặng mà sống, đừng bắt chồng phải lựa chọn. Bởi nếu phải lựa chọn, anh không thể chọn tôi.

Những lời chồng nói có lý nhưng lại quá đỗi phũ phàng. Tôi nhìn lại quãng đường phía trước mình sẽ phải đi, cảm thấy tột cùng mệt mỏi.

 

Tôi tâm sự với mẹ đẻ rằng, tôi muốn ly hôn. Sống trong sự ghẻ lạnh của mẹ chồng, sợ có ngày sẽ u uất, căng thẳng mà phát điên. Thế nhưng mẹ tôi lại nói: Lần đầu tôi ly hôn vì chưa có con cái, lại đang rất trẻ nên mẹ không khuyên ngăn.

Giờ tôi 30 tuổi, có con, không thể chỉ vì mẹ chồng khó tính mà ly hôn được. Làm như thế là ích kỷ, không đúng với chồng và con tôi.

Mẹ nhìn tôi nhấn mạnh: "Ly hôn một lần có thể không phải là do con. Nhưng nếu ly hôn đến lần thứ hai thì con nên nhìn nhận lại bản thân. Là do người khác không tốt hay vấn đề ở chính con?".

Những lời mẹ nói khiến tôi suy nghĩ. Tôi không biết là do tôi không tốt hay là không may mắn, cuộc hôn nhân nào cũng có vấn đề. Chẳng lẽ tôi cứ phải sống khổ sở như thế này suốt đời chỉ để không mang tiếng hai lần đò?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm