Những ngày sau đó bất kỳ vợ phàn nàn hay nói xấu mẹ chồng tôi cũng gạt phắt đi và bắt vợ phải nhường nhịn. Với sự nghiêm khắc dứt khoát của tôi, vợ sợ một phép không dám vô lễ hỗn láo với mẹ chồng nữa.
Vợ chồng tôi từng có cơ ngơi đàng hoàng ở giữa thành phố lớn, nhưng vì làm ăn thua lỗ mất hết cả nhà lẫn đất nên tôi đâm ra chán nản. Sau nhiều đắn đo suy nghĩ vợ chồng tôi quyết định về quê lập nghiệp. Bố bỏ mẹ khi tôi còn rất nhỏ, sau đó mẹ cũng qua lại với vài người đàn ông nữa để rồi nhà có 3 anh em trai thì cả 3 đều là con của những người đàn ông khác nhau. Trong mắt những người hàng xóm mẹ tôi là gái lẳng lơ không đoan chính nhưng trong mắt anh em tôi mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất.
Nhờ sự yêu thương bao bọc của mẹ mà cả ba anh em tôi đều được ăn học tử tế, nên mỗi khi ai đó nói xấu mẹ tôi sẵn sàng nhảy bổ vào đấm cho họ sợ xanh mặt lại và lần sau sẽ không dám động chạm đến gia đình tôi nữa. Vợ tôi về làm dâu mới được có 1 tuần vậy mà đã tỏ thái độ khó chịu với mẹ chồng:
- Mẹ cứ khó tính thế này thì sống một mình cho rồi.
- Hàng ngày anh đi làm mệt mỏi, về đến nhà không muốn nghe chuyện mẹ chồng nàng dâu giận dỗi nhau đâu. Là dâu em hãy cư xử đúng mực đừng để làng xóm cười cho.
Những ngày sau đó bất kỳ vợ phàn nàn hay nói xấu mẹ chồng tôi cũng gạt phắt đi và bắt vợ phải nhường nhịn cấm cãi vã trong gia đình. Với sự nghiêm khắc dứt khoát của tôi vợ sợ một phép không dám vô lễ hỗn láo với mẹ chồng. Cứ nghĩ gia đình với sự lãnh đạo cứng rắn của tôi đã đưa vợ về đúng vị trí của mình nào ngờ một ngày đi làm về thấy bà đang ôm cháu khóc thút thít. Phải gặng hỏi mãi mẹ mới nói lên lời:
- Vợ con nó bỏ đi rồi, trước khi bỏ đi nó còn đánh mẹ chảy máu cả chân đây này.
- Làm sao vợ con lại đánh mẹ chứ, bình thường con thấy cô ấy với mẹ có trục trặc gì đâu nay lại loạn hết cả lên vậy.
- Con này nó không hiền lành như con nghĩ đâu, những lúc có mặt con nó luôn cười nói với mẹ còn khi không có con nó hỗn láo chửi mẹ như hát hay. Vì thương con cháu nên mẹ đành nuốt uất ức vào trong để cho gia đình yên ổn. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, hôm nay mẹ chỉ nói một câu là chị có gia đình rồi ăn mặc đừng lòe loẹt quá không hay vậy mà nó quay ngoắt chửi mẹ chẳng ra gì lại còn thích dạy người khác.
Mẹ nói đến đây khiến tôi giận vợ tím mặt mũi, không ngờ cô ta lại coi thường mẹ tôi đến vậy. Đã thế thì chẳng cần vợ làm gì nữa, mặc cho cô ta muốn đi đâu thì đi. Chứ tìm về rồi vẫn cái tính coi khinh người khác chỉ làm gia đình thêm căng thẳng mà thôi.
Những ngày đầu thiếu vắng vợ tôi mới thấy sự trống trải, mỗi khi con khóc đòi mẹ mà tôi rối cả ruột gan. Không thể chịu nổi, tôi buộc phải gọi điện cho vợ nhưng không liên lạc được. Dù đã gọi cho bên ngoại và bạn bè họ đều nói là không biết vợ tôi đi đâu.
Ban ngày đi làm thì thôi chứ đêm về chỉ có hai bố con nghe tiếng sụt sịt tìm mẹ của đứa con 4 tuổi tôi não cả lòng. Khi con ngủ rồi ngồi buồn lục tìm những hình ảnh của gia đình vui vẻ bên nhau ngày nào để xem lại cho bớt nhớ vợ. Nhìn thấy một đoạn video dài những 10 phút tôi thấy lạ nên mở ra xem.
Tôi căng mắt ra xem đoạn video có lẽ là do hôm ấy để quên điện thoại ở nhà nên con tự lấy để quay. Những đoạn quay chập chờn ngắt quãng của đoạn video ghi lại cảnh vợ và mẹ tôi đang nói chuyện. Xem xong đoạn video tự quay của con tôi mới hiểu ra mẹ tôi không hề đơn giản như những gì nhìn thấy. Trong đoạn video ghi lại cảnh vợ đang lau nhà còn mẹ tôi ngồi trên ghế, vợ tôi khẽ bảo:
- Mẹ nhấc chân lên con lau chỗ này cho sạch chứ nhiều ngày nay con không lau chỗ này rồi.
- Nhà của tao tao để chỗ nào mà chẳng được, mày không ở được thì cút đi, đúng là đồ ăn bám, nhìn ngứa hết cả mắt, con dâu khát máu tanh lòng các cụ nói cấm có sai.
- Mẹ là người lớn ăn nói phải có suy nghĩ còn để cho con cháu học tập.
Ngay lập tức mẹ tôi đáp trả lại vợ tôi bằng cái tát khiến tôi cũng phải giật mình. Nhìn vợ ôm má tôi thương vợ vô cùng. Vợ tôi không nói gì mà lách người ra để tránh chạm vào mẹ chồng, không ngờ mẹ đứng kiểu gì mà trượt ngã khiến chân bà xước một đường dài.
Mẹ tôi bị đau nổi cáu lên liền lấy cây gậy lau nhà liên tục đánh vào con dâu. Bị đau đớn nhưng vợ tôi không phản ứng gì chỉ đứng im. Đến khi mẹ liên tục đuổi vợ tôi ra khỏi nhà khiến vợ chịu nhục không nổi đã buộc phải bỏ nhà ra đi. Xem xong đoạn video tôi đã không cầm được nước mắt, chỉ vì tôi quá tin tưởng mẹ không chịu lắng nghe những lời than thở của vợ mà bây giờ bố con tôi chịu cảnh gà trống nuôi con.
Biết mẹ sai nhưng là con tôi chỉ biết im lặng không thể làm gì được bởi sự việc ra cơ sự này cũng là do tôi một phần. Nhiều tháng nay tôi âm thầm tìm vợ nhưng không biết em ở đâu. Chỉ mong em quay trở về với bố con tôi và chúng tôi sẽ ra ở riêng không dính dáng gì đến mẹ nữa.
Theo VA/Người lao động
Với sự nghiêm khắc dứt khoát của tôi vợ sợ một phép không dám vô lễ hỗn láo vớimẹ chồng (Ảnh minh họa)