Chị Thanh Bình thân mến!
Nhìn bề ngoài ai cũng nghĩ em sung sướng lắm chị ạ, nhưng thực sự em khổ vô cùng. Em không biết phải làm thế nào với tình cảm của mình nữa. Em đã không còn trẻ trung để có nhiều sự lựa chọn, em mong chị cho em một lời khuyên.
Em năm nay 28 tuổi. Em và bạn trai yêu nhau tới giờ cũng được hơn 6 năm rồi. Chúng em ở gần nhà, yêu nhau từ những năm cuối đại học nên tất cả hàng xóm, láng giềng đều chẳng lạ gì chuyện của hai đứa cả. Mỗi dịp cuối tuần về anh lại đón đưa em, sang nhà em chơi. Hai đứa cũng đi lại nhà nhau như con cái rồi.
Lẽ ra chúng em cưới cách đây hơn 2 năm rồi nhưng vì gia đình bên anh có người mất nên chuyện cưới xin của bọn em đành gác lại. Cả hai đứa xác định yêu là cưới, chung thủy với nhau nên chuyện lùi lại một vài năm cũng không thành vấn đề. Bọn em nghĩ như vậy càng có thời gian để chuẩn bị kinh tế vững vàng hơn trước khi cưới.
Trước đây thì không sao nhưng khoảng 2 năm trở lại đây thì em thực sự thất vọng vì cách hành xử của anh ấy. Có lẽ vì hai nhà đã coi chúng em như con cái trong nhà nên anh cũng mặc định em như vợ. Tất cả những ngày lễ, tết, sinh nhật, kỉ niệm… anh đều không có quà cáp hay một câu chúc. Em có trách thì anh nói em phiền phức, vợ chồng với nhau mà còn nhiễu sự. Em buồn lắm vì em cũng là con gái, ai chẳng mong được bạn trai mình chiều chuộng, yêu thương.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Càng ở bên anh, em mới càng nhận ra con người anh gia trưởng, ích kỉ và vũ phu. Mấy lần có việc hai bên không vừa ý nhau, anh thẳng tay tát em tới bốp một cái trước mặt mấy đứa bạn thân. Em sững sờ không thể tin nổi anh dám làm điều đó. Việc ấy không chỉ xảy ra một lần. Ở trên thành phố chỉ có 2 đứa, rất nhiều lần anh cáu vì em không chịu nghe lời (anh bắt em chuyển việc khác), vậy là anh đấm, đá túi bụi em.
Sau mỗi vụ như vậy anh đều ôm em vào lòng và xin lỗi, anh nói rằng có yêu anh mới mất kiểm soát như vậy. Anh nói chỉ muốn anh nghe lời em hơn, nếu em chịu ngoan ngoãn thì anh cưng nựng còn không hết chứ không bao giờ đánh đập.
Em thực sự chán nản và sợ hãi chị ạ. Tình cảm trong em cũng đã nguội lạnh nhưng anh và gia đình anh lúc nào cũng coi em như vợ, như con cái trong nhà rồi khiến em không nỡ dứt tình. Hơn nữa em sợ chia tay anh rồi, ở cái tuổi này, sau một cuộc tình sâu đậm, dài lâu như thế, ai cũng biết chuyện thì chắc em sẽ ế tới già mất.
Em phải làm gì bây giờ hả chị. Em mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang rối bời không biết quyết định thế nào với tình yêu của mình. Em và người đó đã gắn bó với nhau hơn 6 năm, hai gia đình cũng coi như một. Nhưng càng bên nhau em càng nhận ra bản chất con người anh ấy vũ phu khiến em sợ hãi. Thế nưng giờ nói chia tay em lại lo mình không tìm được hạnh phúc mới vì tuổi đã không còn trẻ, chuyện yêu này ai ai cũng biết.
Chị nghĩ rằng em cần tỉnh táo trong hoàn cảnh này, đừng để những lo lắng nhất thời làm ảnh hưởng tới cả cuộc đời sau này. Rõ ràng, những gì em chia sẻ về người bạn trai hiện tại không chỉ dừng lại ở sự vô tâm, bất đồng quan điểm mà anh ta đã bộc lộ bản chất là một người vũ phu, ích kỉ và gia trưởng. Đằng rằng các em yêu nhau lâu, không phải giai đoạn mới mẻ để giữ hình ảnh, nhưng việc mới chỉ yêu mà anh ta đã thảnh nhiên đánh đập, thiếu tôn trọng danh dự và cả thể xác của em như vậy thì không thể chấp nhận được. Bây giờ em nhịn nhục, chỉ e sau này mọi chuyện càng tồi tệ hơn.
Trong cuộc sống không thể tránh khỏi những bất đồng, nếu cứ không vừa ý anh ta, không theo sự sắp đặt của anh ta là anh ta lại đánh đập em thì liệu em chịu đựng được bao lâu? Tình yêu và hôn nhân cần sự bình đẳng, trước những điều chưa tìm thấy điểm chung thì phải bình tĩnh xử lí, giải quyết chứ không phải là dùng nắm đấm, thượng cẳng chân, hạ cẳng tay lên với phụ nữ, mà lại là người phụ nữ mình luôn nói yêu, nói sẽ cưới làm vợ như vậy.
Chị nghĩ em nên cân nhắc và suy nghĩ kĩ càng về nhân cách, tư cách của người đàn ông mà em quen. Chuyện yêu một người nhiều năm rồi chia tay cũng không phải là điều hiếm gặp. Cuộc đời là của em, tại sao lại chỉ vì sợ vài lời đàm tiếu mà phải cố dấn thân vào một cuộc hôn nhân biết chắc là đau khổ? Em cũng đừng nghĩ rằng mình đã nhiều tuổi không thể tìm được ai khác sau khi chia tay cuộc tình này. Tình yêu có thể đến với em bất cứ lúc nào, chỉ cần em cho phép bản thân mình được bắt đầu lại từ đầu. Em cứ nhập nhằng mãi không dứt được mối quan hệ cũ mới là điều ngăn em không tìm được hạnh phúc đích thực.
Mong em mạnh khỏe và có quyết định đúng đắn cho mình!