Văn hóa

Ghét thị phi, đi ăn quán ốc 'không tiếng nói' ở Hà Nội

Không một lời nói, chỉ có những thanh âm ú ớ, quán ốc của người chủ bị câm được coi là một trong những địa điểm ăn uống kỳ quặc nhất Hà thành.

Có nhiều lúc chẳng cần phải nói. Lời nói đem đến nhiều phiền toái. Những thời điểm đó, chẳng gì bằng ra quán ốc của một người khiếm thính mà tránh đời thường ồn ã. Quán ốc đó nằm trong phố ẩm thực Tống Duy Tân, nơi tụ tập lê la của đám nghiện ốc suốt từ Bắc chí Nam.

"Ăn ốc nói mò", không ăn ốc ở đây chẳng cần phải nói gì cả. Ngôn ngữ là thừa, thanh âm là bất lực, chỉ có những tiếng ú ớ và những động tác huơ chân múa tay kỳ quặc. Nhưng thế là đủ, bạn vẫn sẽ được phục vụ "full option" từ ốc luộc, ngao hấp, chân gà muối chua, nem chua rán, cóc ổi xoài chấm muối ớt, trứng cút luộc và vài ly rượu trắng. 

Người chủ quán tên là Khánh. Bà không bị câm điếc bẩm sinh mà là do dùng kháng sinh quá liều gây biến chứng, mà lại cả hai vợ chồng cùng bị như vậy. Với thâm niên bán ốc gần 20 năm, danh tiếng "Ốc bà câm" đã trở nên lẫy lừng trong giới "mê ăn ốc, ghét đổ vỏ" đất Hà thành, cũng như trên các trang mạng kháo chỗ ăn ngon bổ rẻ.

Chủ không thể nói được, đương nhiên nhân viên phục vụ cũng là người câm điếc hoặc khiếm thính. Họ được vợ chồng bà Khánh đưa về để nương tựa vào nhau, vượt qua những khó khăn của cuộc đời vô thanh. Chủ và tớ đều ú ớ nhưng họ hiểu nhau hơn bất cứ ai hết, bởi vì họ lắng nghe được những thông điệp từ trái tim dành cho nhau.

Ốc của quán này rất khá bởi được đích thân bà chủ đi tuyển chọn từ "cái chạn của thành phố" - chợ Đồng Xuân, nơi tập trung ê hề mọi của ngon vật lạ của cái đất ăn chơi nức tiếng này. Ốc của bà Khánh chỉ có 2 loại: Ốc vặn với những xoắn gai sần sùi và ốc mít vỏ mỏng, màu vàng hơi xanh, to bằng quả bàng trâu. Ốc được bà Khánh lấy từ lúc tờ mờ sáng, đem về ngâm cho thôi bùn đất bằng nước vo gạo, đến 14 giờ chiều mới "nổi lửa lên em" để luộc nên ốc rất sạch sẽ và ngon. Cứ có khách thì mới bắt đầu luộc nên độ tươi ngon đừng phải hỏi.

Kỹ nghệ luộc ốc những 20 năm khiến bà chủ biết luộc chừng nào thời gian là đủ nên con ốc ở đây không bao giờ chín quá, khêu nhẹ nhàng cũng lấy đủ từ đầu đến ruột, không bị “đứt gánh giữa đường”.

Nước chấm của bà Khánh cũng rất ngon, dịu dịu nhưng đủ cả chua cay mặn ngọt để không dìm cái thịt ốc vốn nhạt nhẽo, không lấn át mùi thơm rất nhẹ của con ốc luộc.

Thêm nữa, nước chấm bao giờ cũng được đựng trong bát sứ trắng vẽ hoa men xanh nên càng làm nổi cái màu hổ phách ấm nóng với gừng và ớt tươi, khiến mắt khách ưa nhìn lắm. Cả bát đựng sung muối hay nước ốc cũng vậy, tất cả tạo nên cảm giác sạch sẽ, ngon lành và an tâm không lo vấn đề bụng dạ.

Những buổi chiều an nhàn, ghé vào đây làm một bát ốc, chiêu một vài ly rượu đế thì thần tiên vô cùng. Ốc mùa thu là ngon thượng hạng. Những con ốc nóng hổi tỏa mùi tinh dầu của lá bưởi và sả khiến đầu óc nhẹ nhõm như vừa xông cảm. Chấm con ốc béo vào bát nước cho đậm đà, rồi nhai thật từ tốn để hưởng cái giòn sần sật, thơm thoang thoảng mùi ao thu.

Nếu muốn chắc dạ hơn, có thể gọi thêm một đĩa bún lá, nhỏ như đồng xu để ăn kèm. Những lá bún trắng ngần rất hợp với thứ nước chấm tuyệt vời kia, tạo thành một thứ ăn chơi dân dã. Và cuối cùng, kết thúc bằng một bát nước ốc tuyệt cú, ngon như một tiếng khà đóng chốt cho hớp rượu.

Ngoài ốc luộc, những món ăn chơi của bà Khánh cũng rất chất lượng. Ngao tươi rói và sạch sẽ như ốc, nem chua rán rất vừa miệng, chân gà ngâm giấm rất đắt khách mà cũng rẻ, 10 chiếc chỉ 50.000 đồng. Chính vì thế, quán lúc nào cũng đông khách, cả khách bản địa lẫn khách du lịch mến mộ danh tiếng của quán.

Ngồi ở đó vào một buổi chiều tà, bạn sẽ được hưởng sự "không làm phiền" tuyệt đối. Bà chủ nếu không mải cắt ớt, thái sung, hấp ngao, luộc ốc thì cũng đang múa đôi tay như diễn viên chèo trước màn hình iPad. Đấy là bà đang chỉ đạo nhân viên chuẩn bị nguyên liệu, hay ship hàng cho khách đặt món online.

Còn đám nhân viên của bà, sau khi mời khách ngồi, lập tức chỉ vào khay ốc vặn, ốc mít, ngao, trứng cút… để biết khách muốn ăn gì rồi lại ra khua chân múa tay truyền đạt "order" cho bà chủ. Họ nhanh nhẹn nhưng lặng lẽ bày biện đồ, dọn dẹp những bàn đã ăn xong, rút iPhone ra báo hóa đơn tính tiền cho khách. Một thái độ làm việc hết sức chú tâm.

Khách cười nhẹ, thầm ước rằng, có thể mình cũng được "câm lặng" trong một thế giới đầy phị thi. Cứ như là con ốc luộc thôi.

Nên đọc
Theo Ngôi sao
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo