Cái chết đầy bí ẩn của những người liên quan đến cuộc khai quật lăng mộ các Pharaoh làm dấy lên lời đồn đoán.
Tutankhamun là vị Pharaoh trẻ nhất, cũng như nổi tiếng nhất trong số các vị hoàng đế Ai Cập cổ đại ông trị vì quốc gia trong khoảng 10 năm và qua đời khi còn rất trẻ - 19 tuổi. Nhiều người cho rằng ông đã băng hà do nhiễm trùng vết thương từ một lần bị ngã gãy chân.
Sau khi qua đời, Pharaoh Tutankhamun được ướp xác và chôn cất theo nghi thức truyền thống. Tuy nhiên, thi hài vị vua này bỗng bị cháy khi đang nằm trong một chiếc quách.
Vào tháng 2/1923, nhà khảo cổ học Howard Carter cùng bá tước Carnarvon - nhà tài trợ chính cho hoạt động khai quật đã tìm thấy
lăng mộ của Pharaoh Tutankhamun ở Thung lũng của các vị Vua tại thành phố Luxor, miền Nam Ai Cập.
Vào ngày 1/11/1922, nhà khảo cổ Howard Carter bắt đầu cuộc tìm kiếm cuối cùng sau những tháng ngày miệt mài vô vọng. Đoàn thám hiểm của ông tiến tới Thung lũng các nhà vua ngay sau khi được Cơ quan cổ vật Ai Cập cấp phép. Ba ngày sau, Carter phát hiện ra một cầu thang bằng đá có phù sa lắng đọng và các mảnh đá vụn. Lối cầu thang dẫn đến một cánh cửa có dấu Cựu Ước và một số ấn bản hình bầu dục có hình dáng "Anubis" (vị thần mình người đầu chó của Ai Cập) cũng như bức tượng khắc hình 9 tù nhân. Nhận ra đây có thể là dấu ấn của "ngôi mộ hoàng gia", Carter và bá tước Lord Carnarvon không khỏi khấp khởi.
Khi Howard Carter và bá tước Carnarvon tìm thấy lăng mộ Pharaoh Tutankhamun, họ nhìn thấy đằng trước lối vào ngôi mộ có chặn một phiến đất sét khắc chữ Ai Cập cổ. Một thành viên trong nhóm đã nghiên cứu giải mã đoạn chữ tượng hình trên đó và phát hiện nội dung của nó là: “Cái chết sẽ nhanh chóng giáng xuống bất kỳ kẻ nào dám quấy nhiễu giấc ngủ của Pharaoh". Bước vào hầm mộ, Howard Carter nhận thấy ánh nến đang lay lắt bỗng có biểu hiện dữ dội bởi một luồng gió thoát ra từ không gian đặc quánh, vốn chôn cất vị Pharaoh từ 3.000 năm trước.
Howard Carter và bá tước Carnarvon đã cố gắng gạt bỏ những tin đồn cho rằng lời nguyền xung quanh khu chôn cất để bảo vệ xác ướp của các thầy tu sẽ khiến bất kì ai bước vào nơi yên nghỉ của Pharaoh phải gặp vận rủi, thậm chí chuốc lấy cái chết. Lời nguyền được ghi trong nhà thờ của lăng mộ, cánh cửa giả, bia, tượng, quan tài... bất kì nơi đâu có thể, và đoàn thám hiểu của Carter đã khám phá ra nhiều điều lớn lao đủ sức át đi nỗi sợ về cái chết tới từ thế lực thần bí.
Tuy nhiên, lời nguyền bắt đầu ứng nghiệm khi Carter nhờ người đưa tin về quê nhà để rồi phát hiện con chim hoàng yến của mình đang nằm trong lồng thì bị rắn hổ mang ăn thịt. Vụ việc này đã làm dấy lên lời đồn về sự nguyền rủa cho hành động khai quật lăng mộ Pharaoh. Rắn là biểu tượng hoàng tộc cũng như linh vật của người Ai Cập cổ. Câu chuyện này đã được đăng tải lên tờ New York Times, cho rằng lời nguyền đang ứng nghiệm lên những sự vật, sự việc liên quan tới Carter.
Điều đáng ngạc nhiên nữa là, sau đó 1 năm, toàn bộ những người tham gia khai quật đều lần lượt qua đời hết.
Nhà Ai Cập học Hebert George - người tài trợ cho việc khai quật lăng mộ Pharaoh Tut, là nạn nhân đầu tiên của "lời nguyền Pharaoh". Ông đã vô tình làm rách một vết muỗi đốt khi cạo râu và chết vì ngộ độc máu sau đó. Vụ việc xảy ra vài tháng sau khi khu mộ được khai quật.
Nhà tài phiệt Mỹ George Jay Gould đã viếng thăm ngôi mộ của Tutankhamun vào năm 1923. Ông ngã bệnh gần như ngay lập tức sau đó và chết vì viêm phổi trong vòng một vài tháng.
Herbert Aubrey là em trai cùng cha của Hebert George, người tài trợ cho việc khai quật lăng mộ vua Tut, được cho là cũng bị "nguyền" dù không tiếp xúc với lăng mộ. Aubrey bị thoái hóa mắt, trở nên mù hoàn toàn và chết vì nhiễm trùng do phẫu thuật mắt, 5 tháng sau cái chết của anh trai.
Nhà khảo cổ người Anh Hugh Evelyn-White đã đến thăm mộ của vua Tut và có thể đã giúp khai quật địa điểm này. Năm 1924, ông tự sát bằng cách treo cổ sau khi để lại bức thư viết bằng máu với thông điệp "Tôi đã chịu thua, lời nguyền buộc tôi phải biến mất".
Nhà Ai Cập học Ai Cập Aaron Ember là bạn của nhiều người đã có mặt khi ngôi mộ được mở ra, bao gồm cả Hebert George - nạn nhân đầu tiên của lời nguyền. Ember qua đời vào năm 1926, khi ngôi nhà của ông ở bị thiêu rụi không rõ nguyên nhân.
Richard Bethell là thư ký của Hebert George và là người thứ hai xâm nhập ngôi mộ. Năm 1929, thi thể ông được phát hiện trong căn phòng của một câu lạc bộ quý tộc London. Theo điều tra, ông đã bị nhốt ở căn phòng này trước đó.
Archibald Douglas Reid là chuên gia X-quang. Ông chính là người quét X-quang xác ướp vua Tut trước khi xác ướp được trao cho bảo tàng. Ông đổ bệnh vào ngày hôm sau và chết ba ngày sau đó.
Nhà Ai Cập học James Henry Breasted là một thành viên trong nhóm nghiên cứu mộ vua Tut. Trong ngày ngôi mội được mở, James về nhà và thấy chú chim mình nuôi bị một con rắn hổ mang - biểu tượng cho quyền lực Pharaoh - nuốt chửng. James chết năm 1935, sau một chuyến đi đến Ai Cập.
Theo Hạnh Vũ/Báo Giao thông