Năm 1927, Carl von Cosel rời quê hương, bỏ lại gia đình ở Dresden, Đức để di cư đến Key West, Florida. Carl là một người đàn ông trưởng thành, quyến rũ và có học vấn. Ông muốn tìm kiếm một cuộc sống mới nơi vùng đất khác nên đã rời quê hương.
Xuất thân là một bác sĩ X – Quang, nghiên cứu bệnh học tại bệnh viện Hải Quân, ông là người đàn ông dễ tính, nhã nhặn, gây ngạc nhiên cho người đối diện bởi sự thông minh và khả năng của mình. Tại bệnh viện này, ông đã gặp người phụ nữ khiến ông si mê cả phần đời còn lại - Elena Milagro de Hoyos.
Elena Milagro de Hoyos là con gái của một người Mỹ gốc Cuba. Cô vô cùng xinh đẹp và khiến cho vị bác sĩ này đem lòng yêu mến. Carl nói rằng cô là người phụ nữ lí tưởng như trong mơ của ông vì thế vị bác sĩ này ngay lập tức phải lòng cô bệnh nhân của mình bất chấp việc cô đã có chồng.
Vì Elena sống ly thân với chồng nên Carl có nhiều cơ hội để thể hiện tình yêu với người phụ nữ này. Ông quan tâm, chăm sóc và dành tặng cô nhiều món quà. Mặc dù có đôi chút rung động nhưng Elena vẫn kiên quyết từ chối tình yêu của Carl.
Ngày 25/10/1931, bệnh tình của Elena ngày càng nguy kịch. Cuối cùng, cô ra đi khi mới 22 tuổi. Carl đã ở bên Elena trong những ngày cuối đời và chăm sóc cho cô.
Khi Elena mất đi, trái tim của Carl bị tổn thương nặng nề. Không thể cứu người yêu khỏi chuyện sinh lão, bệnh tử, ông gần như phát điên và không thể chấp nhận sự thật này. Ông thuyết phục gia đình Elena cho tổ chức đám tang và xây dựng một lăng mộ khổng lồ dành cho cô. Lăng mộ bằng đá cẩm thạch được chính Carl thiết kế. Chiếc quan tài bằng kim loại cũng được thiết kế để cung cấp cho xác chất chất bảo quản, ngoài ra còn có hệ thống tai nghe để giao tiếp với quan tài. Hàng đêm, Carl ngồi bên cạnh quan tài của Elena và tâm sự với cô.
Sau 700 đêm trò chuyện với người phụ nữ của mình bên lặng mộ, vào một ngày trăng non, tháng 4/1933, người đàn ông si tình này đã quyết định khai quật xác chết của Elena để đưa cô về ngôi nhà mà ông đang sinh sống với hi vọng cả hai có thể được gần nhau.
Trong suốt 7 năm tiếp theo, Carl đã làm tất cả mọi thứ để có thể giữ người phụ nữ thân yêu này ở bên mình. Ông tin cả thể xác và tâm hồn của cô vẫn đang tồn tại.
Sau khi đem xác cô về nhà,để giữ cho xác của Elena luôn trong tình trạng tốt nhất, Taenzler đã sử dụng một lượng lớn các chất bảo quảnvàsử dụng nhiều nước hoa để ngăn mùi hôi.Ông đã sử dụng các dây đàn dương cầm để buộc các khúc xương của Elena lại với nhau và bằng cách nào đó ông đã giữ cho bộ xương của Elena luôn trong tình trạng cân đối đúng nghĩa. Mắt Elena được thay thế bằng một đôi mắt bằng thủy tinh vì mắt thật đã thối rữa. Taenzler còntạo ra một loại da mới cho xác của Elena bằng một hỗn hợp lụa với sáp ong và thạch cao, và dùng giẻ nhét vào trong người của Elena để giữ nguyên hình hài cho cô.
Cứ như thế, Carl đặt thi thể của Elena lên giường của mình và ôm cô ngủ mỗi đêm. Ông tin hai người hạnh phúc bên nhau.
Những người hàng xóm bắt đầu đồn đại và nghi ngờ về chuyện kì lạ này của Carl. Cho tới khi chị gái của Elena quyết tâm điều tra và phát hiện ra xác người em tội nghiệp đã mất của mình trên giường của Carl, cô đã báo cảnh sát. Câu chuyện si tình kinh dị này được lan truyền mọi nơi, thậm chí khắp thế giới.
Người bác sĩ si tình này bị kết án nhưng may sau đó ông được phóng thích. Carl chuyển đến một thành phố khác, sống thầm lặng và ẩn giật. Tuy nhiên, tình yêu của ông với Elena cũng không phai nhạt. Ngày ngày, ông vẽ hình của cô. Cho tới năm 1952, khi ông qua đời, trên tay vẫn còn cầm tấm hình của người con gái đó.
Câu chuyện tình yêu của vị bác sĩ Carl gây ra nhiều tranh cãi. Có người nói đó là một tình yêu cuồng si, hiếm có. Nhưng cũng có người cho rằng, ông bị tâm thần. Mỗi người có một cách đánh gía riêng, nhưng quả thật, câu chuyện của ông chẳng khác nào một bộ phim kinh dị.