Cuộc đời lẫy lừng của tác giả tiểu thuyết Xô viết nổi tiếng “Thép đã tôi thế đấy”
Nữ điệp viên Liên Xô đóng vai bà nội trợ qua mặt tình báo Anh / Vì sao Liên Xô từ bỏ tàu ngầm tốc độ cao?
Trong xã hội Xô viết, cuộc đời và tên tuổi của Ostrovsky Nikolay Alekseevich - tác giả tiểu thuyết “Thép đã tôi thế đấy” - cuốn sách “gối đầu giường” của nhiều thế hệ thanh niên Xô viết - gắn liền với sức mạnh của tinh thần nhân văn và chủ nghĩa anh hùng cách mạng, là tấm gương cho tất cả những người xây dựng một tương lai cộng sản tươi sáng.
Ostrovsky - đoàn viên Komsomol
Ostrovsky từng nhiệt thành và quyết liệt tham gia cuộc đấu tranh để xây dựng chính quyền Xô viết. Lần đầu tiên đến với chính quyền Xô viết khi ông mới chỉ là một cậu bé 14 tuổi, - Nikolay đã phát tờ rơi chính trị trên đường phố, dán áp phích tuyên truyền và thực hiện các nhiệm vụ nhỏ của mà các người đồng chí giao cho. Ngày 20/7/1919, Nikolay chính thức được kết nạp vào hàng ngũ Đoàn Thanh niên Cộng sản Komsomol, và phải tuân thủ nghiêm ngặt mọi mệnh lệnh của tổ chức để thực hiện các tư tưởng của chủ nghĩa cộng sản, trong đó có sử dụng các phương pháp bạo lực. Chỉ vài ngày sau sự kiện quan trọng đó, Ostrovsky tình nguyện tham gia các trận chiến đấu của Nội chiến. Cùng tấm thẻ Komsomol, ông đã được trao một khẩu súng với 200 viên đạn.
Ostrovsky - chiến sĩ Cheka(Ủy ban đặc biệt toàn Nga)
Theo sự tình nguyện của mình, nhà văn tương lai tham gia vào tiểu đoàn của Ủy ban đặc biệt quận Izyaslav - một đơn vị khu vực của Ủy ban đặc biệt toàn Nga về chống phản cách mạng và phá hoại ngầm (Cheka), với phương pháp đấu tranh chính là “khủng bố đỏ” - chống lại những người không ủng hộ các chuyển đổi chính trị trong xã hội. Tiêu diệt kẻ thù giai cấp là nhiệm vụ ưu tiên của những người Cheka, và Ostrovsky, người đã tham gia vào những hành động này, đã ghi lại trong nhật ký của mình: "Chúng tôi lao như vũ bão vào hàng ngũ kẻ thù, và kẻ thù đã gục ngã dưới đòn của chúng tôi".
Bị cuốn hút bởi ý thức hệ cộng sản, ông đã chiến đấu dũng cảm trong các đơn vị của Binh đoàn kỵ binh số 1 và Lữ đoàn kỵ binh của G. Kotovsky, và vào đầu mùa hè năm 1920, được bổ nhiệm vào một trong những chức vụ trong Ủy ban Cách mạng của thị trấn quê hương ông - Shepetovk. Trong suốt hai tháng ở hậu cứ, Ostrovsky là một người tham gia thường xuyên vào các cuộc truy lùng hàng đêm, trong đó cả truy lùng các vụ cướp người dân công khai, và các các thành phần bị chính quyền xếp là "tư sản". Trở lại đơn vị chủ lực, tháng 8/1920, trong trận đánh gần Lviv, Ostrovsky bị mảnh đạn bắn vào lưng và mắt bị thương nặng, đây là tiền đề căn bệnh hiểm nghèo của ông.
Ostrovsky – cán bộ trong bộ máy của đảng
Xuất ngũ, Ostrovsky một thời gian kết hợp công việc của một thợ điện đảm nhận chức trách thành viên trong bộ máy của đảng, nơi ông từng bước thăng tiến trong sự nghiệp - Ủy viên Ban Chấp hành Komsomol thị trấn Shepetivk, giảng viên chính trị của khóa huấn luyện quân sự chung của huyện, ủy viên dự khuyết Ban chấp hành Komsomol tỉnh.
Bằng chính sự xả thân của mình, ông đã thể hiện một tấm gương phục vụ Tổ quốc trong những tình huống cực kỳ khắc nghiệt. Một trong số đó xảy ra vào mùa thu năm 1922, khi cùng với các thành viên Komsomol khác, ông tham gia cứu một chiếc bè gỗ mắc kẹt trong băng trên sông Dnepr.
Thực hiện nhiệm vụ đảng giao, vì việc lớn, Ostrovsky quên mình, trong lúc giải phóng hàng hóa, ngâm đầu gối mình trong nước băng. Kết quả của công việc quá sức là cảm lạnh làm trầm trọng thêm vết thương ở trán và sau đó là bệnh khớp - viêm đa khớp, bệnh đa xơ cứng, khiến chàng trai 18 tuổi bị xếp vào nhóm khuyết tật số 1. Giấu gia đình và cấp trên, Ostrovsky tiếp tục làm việc vì lý tưởng cộng sản cho đến năm 1927, khi căn bệnh này quật ngã ông.
Thực hiện mệnh lệnh của đảng để giới thiệu nông dân vào các chi bộ đảng, Ostrovsky tổ chức các chi đoàn Komsomol trong các làng, nhưng cư dân địa phương cảnh giác với chính phủ mới và không vội vàng tiếp xúc với các chi đoàn. Để khắc phục tình hình, năm 1924, Ostrovsky đã thành lập một xã đặc biệt của Shepetivk, thực hiện các hoạt động trừng phạt các phần tử chống đối chính quyền trong khu vực được giao phó... Cùng năm, Ostrovsky được kết nạp vào Đảng Cộng sản toàn Nga (b).
Ostrovsky - chiến sĩ đấu tranh giai cấp kiên cường
Chấn thương gây ra biến chứng, Ostrovsky bị mất thị lực vào năm 1928 và phải nằm liệt giường. Thấy mình bị lệ thuộc vào cơ thể của chính mình, Ostrovsky rất hối tiếc vì đã không thể mang lại lợi ích trọn vẹn cho đảng. Tuy nhiên, ngay cả khi ở vị trí này, ông vẫn cố gắng tham gia vào cuộc sống xã hội. Khi đang được điều trị ở Sochi, Ostrovsky đã viết thư tố cáo những cá nhân mà đối với anh dường như không đáng tin cậy và có hành vi chống đối chính quyền.
Trong bức thư gửi cho một người bạn năm 1928, Ostrovsky viết: “Tôi đang dấn thân vào cuộc đấu tranh giai cấp ở đây. Xung quanh chúng ta ở đây là tàn tích của giai cấp tư sản. Việc quản lý ngôi nhà của chúng tôi đã nằm trong tay kẻ thù - con trai của linh mục ... ", và" bây giờ chỉ còn lại một kẻ thù trong nhà, một tên tư sản ngầm, hàng xóm của tôi ... Sau đó là một cuộc tranh giành tiếp theo ngôi nhà ... Sau "trận chiến" chúng tôi cũng đã chinh phục được nó ... Ở đây đang diễn ra cuộc đấu tranh giai cấp - để đuổi người ngoài hành tinh và kẻ thù ra khỏi dinh thự ... ".
Ostrovsky - nhà văn
Cam chịu sự bất lực về thể chất của mình, nhưng không thấy ý nghĩa nào khác của cuộc sống ngoài việc phục vụ Đảng Cộng sản, Ostrovsky quyết định giúp đỡ đồng đội trong lĩnh vực văn học và biến ngòi bút thành khẩu súng. Ông đã viết tiểu thuyết về hình tượng lý tưởng người anh hùng Komsomol Pavel Korchagin - “Thép đã tôi thế đấy” (1932-34), được chính thức công nhận là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của chủ nghĩa hiện thực xã hội chủ nghĩa.
Gắn cho Pavel Korchagin - nhân vật chính của tiểu thuyết “Thép đã tôi thế đấy” - rất nhiều phẩm chất của mình, bao gồm cả lòng trung thành cao độ với hệ tư tưởng của những người Bolshevik, Ostrovsky cố gắng "phát triển một minh chứng về cuộc đấu tranh cho đường lối chung của Đảng qua những hình ảnh sinh động và sống động".
Ostrovsky - Chính ủy Lữ đoàn
Mặc dù thành công trong lĩnh vực văn học, Ostrovsky không cảm thấy mình là một nhà văn. Vào năm 1936, vài tháng trước khi mất, được trao chức Chính ủy Lữ đoàn và có tên trong danh sách của Tổng cục Chính trị Hồng quân Liên Xô, Ostrovsky thực sự vui mừng. Vượt qua nỗi đau thể xác, ông đã yêu cầu người thân mặc quân phục Chính ủy cho ông vào những ngày lễ để ông có thể cảm nhận được sự gắn bó của mình với các sự kiện lịch sử đang diễn ra trên quê hương, đất nước.
Người chiến sĩ cộng sản-nhà văn-người lính từ giã cuộc đời khi cuốn tiểu thuyết "Ra đời trong bão táp" viết về cuộc nội chiến ở miền Tây Ukraine vẫn còn dang dở. Trong suốt cuộc đời của mình, ông đã trở thành một anh hùng tuyên truyền của Liên Xô, hình ảnh một đoàn viên Komsomol lý tưởng.
Tiểu thuyết “Thép đã tôi thế đấy” của Ostrovsky đã đạt hơn 200 lần xuất bản bằng nhiều ngôn ngữ trên thế giới. Cho đến cuối những năm 1980, tiểu thuyết của Ostrovsky là trọng tâm của chương trình giảng dạy ở trường, và học sinh được khuyến khích viết các bài luận với Korchagin là hình tượng lý tưởng của họ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Mổ ‘xác ướp người ngoài hành tinh’, các nhà khoa học phát hiện ra 1 bí mật gây 'sốc'
CLIP: Cuộc chạm trán đầy kịch tính giữa sát thủ bò sát và linh miêu, kết cục đầy kịch tính
Bộ tộc người bí ẩn nằm sâu trong rừng, không mặc quần áo, biệt lập hoàn toàn với văn minh loài người
Một con hổ vượt hơn 200 km để đoàn tụ với ‘người yêu cũ’ sau một thời gian xa cách
CLIP: Sóc nhỏ "chơi khăm" linh miêu và cái kết đầy bi thảm
Người ngoài hành tinh đang cố gắng liên lạc với Trái Đất? Tín hiệu đã truyền đi 8 tỷ năm qua không gian là gì?