Khám phá

Hán Linh Đế - vị vua bắt cung nữ, phi tần phải mặc quần "cách tân" để tiện bề giao hoan

Ông vua này có sở thích ngắm các mỹ nữ không mảnh vải che thân chèo thuyền, ông ta cho tuyển những cô gái có làn da trắng muốt, không mảnh vải che thân chèo thuyền trên các kênh nước trong cung điện, vừa chèo thuyền vừa biểu diễn bài hát “Chiêu thương thất ngôn”.

‘Choáng váng’ với kỳ tích sủng hạnh thê thiếp của vị vua hoang dâm nhất lịch sử Trung Hoa / YouTube phát triển tính năng mới cạnh tranh với TikTok

Hán Linh Đế (chữ Hán: 漢靈帝; 156 - 189), tên thật là Lưu Hoằng (劉宏), là vị Hoàng đế thứ 12 của nhà Đông Hán trong Trung Quốc, thụy hiệu “Linh”. Chữ “Linh” trong thụy hiệu của Hán Linh Đế được người đời sau giải thích “Loạn nhi bất tổn nhật linh”. Ngẫm nghĩ cũng thấy thật đúng, cả cuộc đời vị vua này chỉ mải lo ăn chơi hưởng lạc, đất nước trong tay ông ta bị lăn đi lăn lại như một quả bóng trên sân, ấy vậy mà vẫn may mắn chưa dẫn đến diệt vong, như vậy cũng có thể coi như “bất tổn”. Chữ “loạn” ở đây không những ám chỉ việc Hán Linh Đế cho mua bán những chức quan trong triều, khiến triều đình hỗn loạn, mà còn ám chỉ sự “ăn chơi” trong đời sống tình dục của ông ta!

Nói đến những quái chiêu phòng... của những vị vua Trung Quốc, có lẽ đầu tiên chúng ta phải kể đến Hán Linh Đế. Mỗi vị vua sở hữu tam cung lục viện, hàng ngàn mĩ nữ, lại có những vị vua không lo việc chính sự như Hán Linh Đế, vậy ông ta còn việc gì để làm ngoài việc… nghĩ ra những thú vui cùng các mỹ nữ đây!

Vì chán cảnh sống nhàm chán trong cung, ông sai các cung nữ mở quán trọ trong cấm thành, còn mình đóng vai trò khách vào trọ ngủ. (ảnh minh họa)

Vì chán cảnh sống nhàm chán trong cung, ông sai các cung nữ mở quán trọ trong cấm thành, còn mình đóng vai trò khách vào trọ ngủ. (ảnh minh họa)

Hán Linh Đế là một ông vua kém về trí tuệ. Ông không lo triều chính mà chỉ đam mê tửu sắc. Long xa ông dùng không lấy ngựa kéo mà thay bằng lừa kéo. Vì chán cảnh sống nhàm chán trong cung, ông sai các cung nữ mở quán trọ trong cấm thành, còn mình đóng vai trò khách vào trọ ngủ.

Nhưng đó vẫn chưa phải là “tuyệt chiêu” của vị vua dâm loạn này. Đầu tiên là việc “cách tân” quần áo cho các cung tần, mỹ nữ. Trong nhiều lần nổi hứng bất thình lình, ông vua này luôn bị quần áo rườm rà cản trở chuyện “sủng hạnh”. Vậy là để việc “sủng hạnh” trở nên nhanh chóng, tiết kiệm thời gian, tiết kiệm công sức, và để nhiều được “sủng hạnh” hơn, tất thảy cung nữ, phi tần đều phải mặc quần… thủng đáy.

Sau đó lại là việc xây dựng cung điện nghìn gian chuyên phục vụ cho việc ăn chơi của vua. Hành lang cung điện được xây thành kênh nước, bậc thềm được phủ rêu xanh. Chỉ có Hán Linh Đế và các mỹ nữ xinh đẹp nhất mới được ở trong cung điện nghìn gian này.

Khác với những bậc quân vương coi chèo thuyền là một thú vui tao nhã, thanh cảnh, Hán Linh Đế lại biến nó thành một trò trụy lạc, hoang dâm. Ông vua này có sở thích ngắm các mỹ nữ không mảnh vải che thân chèo thuyền, ông ta cho tuyển những cô gái có làn da trắng muốt, không mảnh vải che thân chèo thuyền trên các kênh nước trong cung điện, vừa chèo thuyền vừa biểu diễn bài hát “Chiêu thương thất ngôn”. Rồi mỗi khi nổi hứng lên, ông ta lại ra lệnh cho các cung phi nhất loạt cởi phăng quần áo rồi nhảy xuống kênh chơi đùa cùng ông ta. Chính bởi thế, cung điện này còn có tên “Mỹ nhân khỏa du quán”.

 

Hán Linh Đế ngày đêm cùng các mỹ nữ uống rượu trong cung điện, lúc nào trong cung cũng phát ra tiếng cười, tiếng nô đùa, ông còn nói “Nếu như một nghìn năm sau nơi đây vẫn như thế này, thì có khác nào chốn thần tiên!”. Cứ như vậy, lúc nào trong “Mỹ nhân khỏa du quán” cũng như nhau, vị vua này hết uống rượu say mềm lại hoang dâm vô độ. Ông ta không còn phân biệt được đâu là ngày, đâu là đêm mà thức giấc, các thái giám phải thắp nến trong cung điện, ông ta mới giật mình thức giấc.

Rồi các quan cung, thái giám phải xây hẳn một phòng nuôi gà gọi là “phòng gà gáy” để báo hiệu trời sáng, trời tối. Để lấy lòng vua, họ lại thi nhau học tiếng gà, thành ra, nửa đêm gà gáy, Hán Linh Đế lại nghĩ rằng trời đã sáng, trở dậy tiếp tục cuộc vui!

“Khỏa du quán” về sau bị một vị đại thần là Đổng Trác châm lửa thiêu rụi. Những năm Tào Ngụy Hàm Hi, người ta nói rằng, tại nơi mà năm ấy quan cung thắp nến đánh thức Hán Linh Đế ban đêm vẫn không ngừng phát sáng, tại đó đã được xây lên một ngôi đền gọi là “Dư Quang Từ”.

Tuy nhiên, nhìn rộng ra toàn cảnh khi ấy, Hán Linh Đế cũng không phải là vị vua đầu tiên trong nghĩ ra những quái chiêu như vậy. Tại Trung Quốc, những triều đại phong kiến đầu tiên, ví như triều Hán, vẫn còn sót lại những hủ tục từ thời nguyên thủy. Trong dân gian, ở một vài vùng còn lưu giữ phong tục “tân khách tương ngộ, dĩ phụ đãi túc” (có khách tới gặp, đem vợ đãi khách ngủ lại qua đêm) hay “cộng thê, cộng phụ” (chung vợ, chung chồng)…

Ngập đầu trong những cuộc truy hoan quái gở, nên đến năm 189, Hán Linh đế đã chết một cách tức tưởi khi tuổi mới 34.

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm